tôi yêu mưa, tôi thích mùi của mưa, thậm chí như một đứa trẻ
ngâm chân vào máng xối
khi trời mưa tôi bị lạc
tôi đang ở trong khinh khí cầu lơ lửng trên mặt đất
tôi có thể chạm vào mặt trăng
bên dưới là đường phố, được lát với những ý tưởng
và trên không một máy bay
nhấp nháy như mắt con nai bắt sáng
thành phố như cuốn sách mở
nếu bạn tìm thấy một điều gì đó, hãy nhặt nó lên
ném nó vào không khí và cho nó một cuộc sống
và khi tôi nhảy ra khỏi cửa sổ như con mèo mất trong đêm
tôi nhìn thấy bầu trời và các ngôi sao ở xa
bóng của khu vườn nơi những con chim ngủ
NGUYỄN MAN NHIÊN
” thành phố như cuốn sách mở
nếu bạn tìm thấy một điều gì đó, hãy nhặt nó lên
ném nó vào không khí và cho nó một cuộc sống ”
Anh chàng ” nmn ” hãy vào Tương Tri để nhìn thấy ” bầu trời ” được đặt tên , để nhìn thấy mỗi một băn khoăn một nỗi buồn , và nhìn thấy đôi mắt gần khóc trong ký ức
” khi trời mưa tôi bị lạc “
ThíchThích
Tôi,/dưới mưa/ tắm/xem cảm giác còn giống ngày thơ bé…/Lạ quá!/chẳng còn mát, ngọt như thủa nào!
Nó quất vào mặt tôi/đau rát,/nước mưa../ôi! mặn đắng/như mẹ hòa nước muối khi tôi viêm họng.
Thèm nhảy chân sáo
hát trong mưa
mà chứ trơ như phỗng
Thời gian thật là đáng sợ!
Lên nhà thờ
tụng kinh
Xong! Đã 9 giờ tối…!
Đọc bài thơ của anh Nhiên, QĐ lại nhớ cảm giác tắm mưa của mình…
Xin được chia sẻ ạ!!!
ThíchThích
Bầu trời cuốn sách của tôi…Có đủ các thứ mà người muốn xem…Nấy máng xối đọng mưa đêm..Vẫn còn ấm nóng chân im nghịch đùa..Nầy khinh khí cầu lửng lơ..Tưởng chừng tay với trăng tơ rất mềm…Đường phố những lát gạch êm..Đầy ngập ý tưởng đang nhìn trên không…Đôi mắt nai nhấp nháy trông…Thành phố cuốn sách mở rộng cuộc sống..Một con mèo hoang thoáng bóng…Bay vào khu vườn chim mộng ngủ say…”Đặt tên bầu trời riêng ai..”
ThíchThích