Cũng có khi nào anh trở lại
Phố xưa, đường cũ, mùa mưa bay
Mưa như gió ướt nên lòng lạnh
Gió thổi sầu sương đậu tóc mây
Phố không đèn điện con đường lặng
Những ánh đèn cây sáng chập chờn
Anh gặp em ngồi đang rẽ tóc
Mái tóc dài xanh những ngón tay
Anh là một gã giang hồ tới
Lòng hoang như con lộ không đèn
Ngồi với hồn sầu ly rượu cạn
Sao mới vài ly mà đã say?
Gặp nhau, yêu vẻ u sầu lắm
Mắt chở bao năm, mấy chuyện tình?
Có đợi ai về, mong ai tới?
Mà trông hồ như đang đắng cay.
Và anh yêu lấy sầu chẳng nói
Mình anh ở lại quán mù mù
Tưởng bao năm trước ta là bạn
Chỉ nhìn nhau mà cảm được nhau
Chia tay, quán khép đôi lằn sáng
Không nói, hình như đã nói rồi
Mai lại lên đường, đêm sắp cạn
Không hẹn hò chi? đành thế thôi
Cũng có khi nào anh trở lại
Mai đây, mốt nọ, biết đâu chừng
Và có một lời anh sẽ nói
Giữ giùm nhau một chút hồn chung
VŨ HỮU ĐỊNH
Ôi, vậy là không thể comment bằng điện thoại được rồi.
Quỳnh Đỏ cũng có tâm trạng giống anh Hữu Định hay sao đó là nhan bài của QĐ là “Có khi nào”, cũng ấn tượng câu “Mai đây, mốt nọ”
Thật trùng hợp phải không anh??? Chúc anh Giáng Sinh an lành..
ThíchThích
Cảm ơn Tôn Nữ Thu Dung và TT đã post bài thơ của bạn tôi.Đọc bài này lại nhớ VHĐ những ngày lang thang trong Nam và lẽo đẽo theo DM
ThíchThích
Cũng có khi nào anh trở lại
Phố xưa, đường cũ, mùa mưa bay
Mưa như gió ướt nên lòng lạnh
Gió thổi sầu sương đậu tóc mây
Có phải vì thế mà nhà thơ lỗi hẹn : Còn có bao giờ anh trở lại ???
ThíchThích
thich câu ” Và anh yêu lấy sầu chẳng nói ”
chính vì điều mông lung này mà bài thơ quay quắt , ngập sầu
ThíchThích
”Giữ dùm nhau một chút hồn chung”-Đôi ta tương kính rượu tao phùng-Giang hồ trần thế đóa phù dung!-Còn đây ta hãy cứ vui cùng!Đường trần sẽ cách cũng xin đừng!-Buồn chi người hỡi xin hãy sống!-Những giây tương ngộ nói nhau cùng!-CHO HẾT CON TIM CÒN ĐANG NÓNG…..
ThíchThích