1
Những con đường trầm mặc
Hoa bằng lăng tím mùa
Thời gian chừ trôi lạc
Đọng trên mái ngói xưa
2
Trăng chao nghiêng sóng sánh
Nỗi buồn úa trên tay
Chòng chành đêm hiu quạnh
Bên sông Hoài nhớ ai?
3
Đi giữa lòng phố cổ
Mà nhớ vầng trăng xưa
Tím hồn hoa một thuở
Tóc bạc màu sương mưa
4
Điệu buồn ru mái phố
Hoa đăng trôi về đâu?
Trăng ẩn vào lá gió
Bên sông Hoài nhớ nhau
5
Đêm trăng rằm phố cổ
Ai đứng dựa tường rêu
Đèn lồng giăng mái phố
Từng giọt buồn hắt hiu
6
Ta đứng dưới chân cầu
Mà nhớ người thuở trước
Ánh trăng xưa bạc màu
Đò tình trôi…lặng bước…
DAO LAM
NV cũng đã nhiều lần đứng dựa tường…không rêu để đợi. Nhưng chưa có được vinh dự dựa tường rêu như DL để làm ra bài thơ hay vậy!
ThíchThích
Đúng là Phố Rêu như chị Thu Dung nói. Đọc câu ” Ai đứng tựa tường rêu” mà em cứ tưởng tượng dáng mỏng mảnh của cô gái, chờ gì, mong gì mà buồn hiu hắt quá…
ThíchThích
Mình thích chữ TỰA của Quỳnh Đỏ lắm ra dáng Nữ hơn
Còn chữ DỰA để dành cho mấy Ôn đó
Cảm ơn TỰA của Q Đ nghe
ThíchThích
Đọc TỨ TUYỆT PHỐ CỔ của Dao Lam thấy nhớ phố cổ Hội An quá! Xin chép tặng thơ mấy câu:
Anh về phố cổ Hội An
Đèn hoa thắp sáng mơ màng nhớ Em
Lên chùa Cầu quẻ xăm xem
Hồn ta đẹp mãi trong thiên đường hồng.
Trăng huyền hội cũ Phương Đông
Sông Hoài ngậm bóng mây rồng mộng xưa.
Em đâu từ bấy đến giờ!
ThíchThích
Cảm ơn Trần Thoại Nguyên đã cho mình đọc bài thơ lục bát rất cảm động khi trở lại phố cổ tìm xưa, giống cảm xúc Lam hồi nớ chi lạ
Vẫn là Anh của nghìn xưa
Cảm ơn Trời -Đất đã chừa cho tôi
Bao năm chết đứng chết ngồi
Chết lên chết xuống trên lời yêu thương
Bao năm qua những con đường
Tìm Anh trong cõi vô thường mênh mông
Vẫn là Anh của dòng sông
Dòng sông trôi miết mênh mông nghìn trùng
ThíchThích
PHỐ CỔ ĐÃ PHỤC HỒI SAU CƠN XẢ LŨ CHƯA VẬY D.L ???
ThíchThích
Thưa Anh.
Kế từ hôm nớ tới chừ
Hội An khuất dấu mịt mù trong em
Ngày mai ngày mốt ghé xem
Hoa bằng lăng tím nhém thèm Anh chơi . Hihi
ThíchThích
Điệu buồn ru mái phố
Hoa đăng trôi về đâu?
Trăng ẩn vào lá gió
Bên sông Hoài nhớ nhau
Đoạn này buồn khôn tả , chị DAO LAM ơi. tiểu thư đã từng ngồi cà phê bên dòng sông Hoài này , quán gì quên tên nhưng thắp bằng những ngọn nến lớn chảy xuống từng dòng như nước mắt … thật ấn tượng đó chị DAO LAM.
Chúc chị làm thơ hay mãi .
ThíchThích
Cảm ơn Tiểu Thư,Lam thì không ngồi trên quán mà lại ngồi dưới ghe thắp bằng những chiếc đèn lồng màu tím nhâm nhi cafe hoặc uống bia Tô nghe mấy chú đàn hát nhạc Trịnh, tiền chiến ĐÃ đến nỗi MUỐN QUÊN ĐƯỜNG VỀ
Mấy Anh Chị Em Tương Tri ơi! Khi mô ra ĐN nhớ đăng ký tour ni hỉ
ThíchThích
Bài thơ về Hội An đâm đà chất thơ !
ThíchThích
Cảm ơn A
ThíchThích
Phố cổ còn có những tên gọi khác như Hoài Phố , Phố Rêu …
Nghe tên thôi cũng đã bồi hồi . Anh Nghĩa Trần cũng vì nghe tên Hoài Phố mà phải suốt đời làm thơ yêu em …anh Nghĩa Nguyễn cũng không ngoài số mệnh đó . ( hết tiền , phải gieo quẻ tố hai ông anh , họa may có chút tiền tiêu tết …)
ThíchThích
TD ơi. A. Nghĩa vì Phố Rêu nên cứ mải mê làm thơ tình. Thế còn TD vì phố gì?
ThíchThích
Dung khiêm tốn hơn , chỉ xin một GÓC PHỐ HOA VÀNG thôi anh Nghĩa :
Nụ hoa vàng em ngậm ở trên môi
Và chiếc lá thuộc bài trong trang vở
Có gì đâu mà anh hoài trăn trở
Mối tình đầu xa lắc của anh ơi !!! ( MỐI TÌNH ĐẦU , thơ tiểu di. )
ThíchThích
O ơi! Không biết mấy Ôn làm thơ tình phố cổ bao nhiêu năm hè? Chơ O ni làm mệt nghỉ O nợ
Bốn mươi năm khốn khổ
Ta làm kiếp sa di
Ta ôm Tim đi miết
Trong ngát hạnh từ bi
ThíchThích
Phố cổ buồn hiu sầu hoài nhớ…-Đường trăng hoa tim mái ngói xưa-”Đò trôi trăng ẩn vào lá gió”-Vẳng tiếng ru buồn con sông nhớ!.
ThíchThích
Lam phục sát đất Tài hoạ thơ của O
ThíchThích
Bài thơ năm chữ hay nhưng…buồn như sau cơn lũ dữ!
NV thích nhất khổ thơ thứ 5:
“Đêm trăng rằm phố cổ
Ai đứng dựa tường rêu
Đèn lồng giăng mái phố
Từng giọt buồn hắt hiu”
Cám ơn DL (Xin được viết tắt, vì viết nguyên tên dễ bị…đứt tay quá! He he…
ThíchThích
Không biết Ôn Vi có bao chừ “Đứng dựa Tường rêu” để mong ngóng một bóng hồng mô không hè?
ThíchThích