HOA LANG LÀ

Nguyên Vi

hoa sữa 2

Chẳng hiểu từ nguyên cớ gì, hắn, một người dân rặt gốc miền Nam Trung bộ lại khoái tít thò lò cái bản nhạc ấy của Trịnh Công Sơn đến vậy. Ca từ da diết ngọt ngào? Hay âm nhạc dịu dàng thanh thoát? Bị hút hồn vì cái gì trong bài hát ấy, chính hắn cũng chẳng rõ. Về khoản này, hắn đáng được cho điểm 2 lại còn bắt phải về chỗ quỳ, kèm với lời phê: Mơ hồ!

Nhiều lần hắn cũng đã tự vấn, rằng Hà Nội, nơi chưa một lần hắn có diễm phúc đặt chân tới, lại như thân thiết với hắn tợ chốn quê cha sinh mẹ đẻ. Ấy là từ khi hắn được nghe rồi đâm mê ca khúc Nhớ Mùa Thu Hà Nội. Cũng đã rất nhiều lần hắn tự ngạc nhiên với chính mình, rằng chả hiểu vì sao, thi thoảng mồm hắn lại ngâm nga như từ trong vô thức, “Hà Nội mùa thu cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ…”.
Và hắn say thật. Rồi cái quái quỷ gì trong bài hát ấy cũng làm hắn mê mẫn tâm thần. Từ bông hoa. Cánh chim. Mái ngói. Hay chiếc lá. Tóm lại là number one tất tần tật từ A đến Z.

Cho tới một ngày. Cái ngày mà thị xã bé tẹo của hắn cũng đến tuổi dậy thì, lớn phổng lên, phình ngang nở dọc, vươn vai và uốn éo trở thành thành phố. Những con đường gồ ghề, ram ráp xưa giờ được tráng nhựa phẳng phiu ngang dọc chốn nội thành như mái tóc Nàng mượt mà, xõa tung trong gió. Nhưng tóc mà không được cài hoa thì sao đáng gọi là tóc. Và người ta phải túm tụm nhau lại, bàn bạc, thậm chí cãi vả nhau ra trò, chỉ để chọn điểm lên tóc Nàng một thứ hoa sao cho ra dáng nhất. Cho đáng mặt một thành phố trẻ.

Thật tuyệt vời! Mọi đường rẽ ngôi trên mái tóc Nàng đã rất nhanh chóng được nêm dầy đặc một loài hoa có cái tên gọi ngọt ngon như thứ nước chảy từ đôi bầu vú mẹ. Hoa sữa. Và hắn, lại được một phen ngây ngất trong sự tuyệt vời được nhân đôi. Bởi thứ hoa ấy từng có mặt trong ca khúc của cố nhạc sĩ họ Trịnh, ca khúc mà hắn từng yêu quý muôn phần, đầy những ca từ khiến xao xuyến lòng người, “mùa thu Hà Nội, mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió…”.

Cây không phụ người, bọn chúng lớn nhanh hơn thổi. Thời gian chạy đua cũng chẳng kém ai, thoắt cái đã tới cuối thu. Hợp long, trời thu và hoa sữa. Hoa sữa khoe người nơi đất lạ, chen nhau bung nở trĩu cành cong nhánh. Thành phố từ trung tâm ra tới ngoại vi, cả mọi ngõ ngách hang cùng, đâu đâu cũng đều được phủ trắng một màu hoa không thể lẫn. Những khối hương thu đặc quẹo từ thơ ca nhạc họa cùng nhảy ra, rủ nhau rùng rinh khắp phố.

A, thì ra hương hoa sữa là thế này đây. Là cái thứ đã làm cho không ít các cô gái còn thanh tân khiến anh người yêu suýt bị mang tiếng, bởi không dưng cô bắt dừng xe đứng ói bên đường như đang kỳ tới cữ. Là cái thứ khiến người đi đường đang khi tươi tắn yêu đời, các cơ mặt bỗng nhiên co rúm lại, nhăn nheo như khỉ nhằn phải ớt, hay như người đang bị cơn đau bao tử kinh niên hành hạ. Là cái thứ đã khiến cho chính hắn phải đau bừng những luồng không tên bốc lên tận óc, luôn thường trực một cảm giác buồn nôn, lúc nào cũng đưa tay bịt mũi và rú ga biến càng nhanh càng tốt như có ma đuổi khi chạy xe ngang qua đoạn đường màu trắng sữa.
Đến một lúc không chịu nỗi nữa thì hắn đã xì ra tiếng chửi thề. Dù cho chửi lén cũng là chửi thề, từ điển đã ghi rất rõ rồi còn gì. Mả mẹ nó, đồ hoa mữa!

Khốn nạn nhất là khi hắn bị một thằng bạn chí thân xài xể, rằng mũi hắn chắc có vấn đề. Trịnh Công Sơn vĩ đại đến nhường kia lại nói láo ư? Vả lại dù có đọc hết tiểu sử họ Trịnh, hắn cũng chẳng bói đâu ra có cái văn bản nào ghi bộ mũi ông ta là bất bình thường! Thằng bạn của hắn lập luận hay đến khó cãi. Hà Nội thì xa vời vợi, ngữi làm sao được mùi hoa sữa mùa thu ngoài ấy. Cứng họng, đó là phương án lựa chọn cuối cùng của hắn.

Ức không chịu được. Nhưng dù sao hắn cũng đã học qua bài học con sói trong bộ phim hoạt hình Hãy Đợi Đấy! Hình như do biết lễ độ, không cãi chầy cãi cối gì thêm về chuyện này nên có lần hắn được trời rũ lòng thương. Hắn vinh dự được phép cưỡi mây bay qua cơn bão số 7 ra tới tận Thủ đô, đúng vào một ngày-thu-Hà-Nội. Vốn tính yêu hoa. Và cả vì nhớ thằng bạn thân quá thể, hắn quyết tâm phải hít cho thật đầy lồng phổi thứ hương hoa sữa đã hùng hục phóng tọt vào âm nhạc.
Trời đất quỷ thần ơi, có khác gì với cái mùi tởm lợm do những cục hương phát ra từ các đường phố nơi quê hắn tí ti ông cụ nào đâu? Giờ thì mày đừng hòng trốn vào đâu nữa nhé hoa. Vẫn y-chang-hôi, cái mùi hoa mữa thiệt vô tiền khoán hậu. Chẳng trật một ly. Quả nhiên danh bất như truyền.

Thường thì đối diện với những nỗi đau, hắn vẫn cắn răng một mình ăn chịu. Nhưng đằng này lại là nỗi hôi chung, hắn bỗng thèm được chia sẻ. Hắn là chúa sợ cô đơn, cả cái sự cô đơn trong cảnh tiếp nhận mùi hương cho dù nồng nàn đến mấy. Hóa ra số người chịu không nổi mùi hoa trên tóc Nàng cũng nhiều ra phết. Thông minh đột xuất. Hắn chợt nhớ cách đây hơn năm, trên nhiều phương tiện thông tin đại chúng, người ta đã thông báo có một số tỉnh thành đã quyết định triệt hạ hàng loạt loài cây có thứ mùi nồng nặc quái đản này. Và năm nay, cũng đúng vào mùa thu, cây hoa sữa vốn đã thất sũng, lại tiếp tục bị hàng tá người tẩy chay không chút xót thương.

Vậy mà ở cái thành phố bé tẹo của hắn, có khi phải tới ngàn cây hoa sữa, vẫn bình chân như vại. Vẫn tiếp tục khoe sắc tỏa hương, mặc cho cái đám người ứ chịu nổi cứ dần tổn thọ vì phải luôn mồm chửi đổng. Mả mẹ…!

Thốt nhiên hắn nhớ quá chừng khung trời hoa phượng, những tán bàng từng theo suốt tuổi thơ của hắn. Thốt nhiên hắn nảy ra một mong muốn khá vô duyên, nếu có được vài điều ước, điều đầu tiên hắn sẽ ước cho thứ cây này bị tuyệt chủng ngàn thu trên trái đất. Thốt nhiên hắn trở thành kẻ phản quy luật của đất trời, rằng phải chi trên đời này mùa thu không còn tới nữa. Trời ạ, cụ Trịnh ạ, cái mùi mùa-hoa-sữa-về-thơm-từng-ngọn-gió vẫn đang tiếp tục xộc thốc xộc tháo vào mũi hắn đây này.

Đâu như từ trong một lớp học, các em đang cùng hát, “Trái đất này là của chúng mình…”. Nhưng với hắn, hình như hắn chỉ còn nghe lũ hoa sữa đang hát, góc-phố-này-là-của-chúng-mình, cấm tiệt bọn người lai vãng.

NGUYÊN VI

34 thoughts on “HOA LANG LÀ

  1. Hình đại diện của Thanh Xuân Thanh Xuân nói:

    Thơm như mùi hoa sữa của anh Nguyên Vi thì tui đây đồng cảm liền. Có một thuở thành phố nào trong miền nam cũng ráng vác loại cây này mang về trồng đầy phố, ngửi không chịu được. Có lẽ người Hà Nội mới cảm nhận được mùi hoa sữa thôi. Còn như ta đây cứ hoa phượng, hoa bằng lăng như Huế mà chơi cho..hén chéc.

    Thích

  2. Anh NV ơi! Có khi nào, bản nhạc NMTHN ông TCS chơi trò ám ngữ “đảo/phản nghĩa” từ “THƠM” thành “…”như kiểu anh NV “đá lái” HOA LANG LÀ thành “hoa la làng” chăng?Ta nghiệm lại lời bài hát xem, hình như bài này ổng sáng tác(1984) thì hổng lẽ ổng chưa ra HN, ổng không biết “mùi” hoa sữa?):
    _ “Hà Nội mùa thu, “cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ
    Nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ mái ngói thêm nâu…

    *“Mùa hoa sữa về “thơm” từng ngọn gió
    Mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ
    Cốm sữa vỉa hè, “thơm” bước chân qua…

    _Lại có những câu:
    “Hồ Tây mùa thu, mặt nước “vàng lay” bờ xa mời gọi
    Màu sương thương nhớ, “bầy sâm cầm nhỏ” vỗ cánh mặt trời…
    (chim bồ câu/chim hòa bình?)
    Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội “trả lời” cho tôi
    Sẽ có một ngày từng con đường nhỏ “trả lời” cho tôi…
    “Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội
    Nhớ đến một người…để nhớ mọi người”(TCS)
    *Vậy là, TCS hoài niệm mùa thu HN, để nhớ “cây cơm&cây bàng” xưa tình như anh em một nhà?

    Thích

    • Hình đại diện của Nguyên Vi Nguyên Vi nói:

      Tui nhớ đã đọc đâu đó, quên mất tiêu, TCS khi sáng tác ca khúc NMTHN thì ngài chưa ra HN bao giờ. Vậy mà ngài viết về Hà Nội tuyệt luân luôn, khiến mấy cha nhạc sĩ đất Hà thành phát ghen! Do chỉ nghe, đọc…nên TCS chơi ngữi mùi hoa sữa thật,…bị chị TD nhà mình…oán cũng đáng đời! He he…

      Thích

  3. Hình đại diện của Bùi Diệp Bùi Diệp nói:

    Tui cũng đang khổ sở vì mùi hoa LANG LÀ của anh nè Nguyên Vi ui. Dạo này hàng đêm từ đầu ngõ, gió thổi mùi lang là vào nhà làm vợ chồng tui muốn… la làng. Cho hỏi nhỏ, anh đoán chừng nào hoa lang là tuyệt chủng vậy, Nói nhỏ để anh em còn mừng, he he

    Thích

    • Hình đại diện của Nguyên Vi Nguyên Vi nói:

      Cùng thấu cảm là vui rồi. Chỉ…hận mấy cha c. chó, í quên có chức, có quyền không lệnh triệt hạ tụi cây này thôi!. Thân ái!

      Thích

  4. Hình đại diện của đinh tấn khương đinh tấn khương nói:

    Cám ơn Nguyên Vi, một bài viết rất ý nghĩa (với tôi).
    Theo tôi khi sáng tác bản nhạc này, nhạc sĩ TCS chưa biết rõ (một chút gì) về Hà Nội ngoài những điều nghe nói, cho nên trong bài hát đã có câu: “Sẽ có một ngày, từng con đường nhỏ trả lời cho tôi..”
    Và rồi, những con đường nhỏ ấy (tại Hà Nội và các tỉnh miền Nam sau này, nơi có những hàng cây bông sữa) đã cho mọi người thấy rằng, những thứ mà người ta (trong đó có cố nhạc sĩ TCS) ca tụng và áp đặt trên các nẻo đường miền Nam quả thật đã gây nhiều phiền toái cho mọi người sống cạnh, đặc biệt là cái mùi nồng nặc của nó.
    Một lần nữa cám ơn Nguyên Vi rất nhiều !

    Thích

  5. Hình đại diện của Nguyễn Hoàng Quý Nguyễn Hoàng Quý nói:

    Quảng Bình là thành phố đầu tiên nhập khẩu thứ hoa này về trồng, khi chưa có hoa, cô bác, cả những lãnh đạo cao nhất tỉnh hí ha hí hửng, nào ngờ khi cây trổ hoa, cứ gọi là… Đọc Nguyên Vi thật vui. Cám ơn nhé.

    Thích

  6. Ở phố mình ở có vài cây hoa sữa , đến mùa bông nở có mùi hăng hắc ko chịu nỗi .Nhưng trong thơ nhạc lại thấy lãng mạn thí mồ.Cám ơn mấy ông nhạc sĩ , thi sĩ và NV, người mới lai tạo được giống mới : Hoa Lang Là !

    Thích

  7. Chào anh Nguyên Vi!
    Lâu quá xá mới đọc bài văn… “ngược” của anh, “xuôi” tận Thủ đô ta luôn “mùa thu Hà Nội, mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió…”(TCS), để nhà văn bạn tui xoáy nhớ “mùa hoa phượng”…có đuôi thơm nồng, nức cả mũi gã ngày xưa…
    Bài viết dễ thương, có duyên ngầm như… hoa lòng chớm nở ấy!

    Thích

  8. Hay lắm , Nhatrang mình cũng đã đốn cả mấy trăm cây hoa la làng này . Ngoài Bắc trồng it bông ( vì đất xấu ) nên hương thoang thoảng dễ thương ( năm 2000 mình ra Hà Nội , mê mệt vì mấy chùm đong đưa bên cửa sổ khách sạn ). Đưa vào Nam hợp thổ nhưỡng , hoa đặc nghịt ko thấy lá , cứ đến mùa hoa sữa là mình dị ứng ho , chảy mũi , nhức đầu trầm trọng …đâm ra oán ông Trịnh Công Sơn !!!

    Thích

  9. Sao tựa đề là HOA LANG LÀ vậy ông Dzi?

    Thích

    • Hình đại diện của Nguyên Vi Nguyên Vi nói:

      Là không chịu nổi, phải LA LÀNG thôi! Thân ái.

      Thích

      • Tui chịu mấy ông VN ưa chế biến! Làm tui tra google mệt nghỉ mà không ra!!!

        Thích

        • Hình đại diện của Lưu Thy Lưu Thy nói:

          Tui muốn [KIỂM DUYỆT] ông Nguyên Vi một cái. Báo hại tui mất cả ngày trời kiếm cái hình bông lang là.

          Thích

        • Tui cũng dzậy, từ LANG LÀ tới LẬP LÀ… không ra cái hoa nào ông Dzi muốn nói tới cả! Bữa sau ông gởi bài nếu có mánh mung trong đó xin làm ơn nói nhỏ với anh em còn thơ ngây như chúng tui nghen!

          Thích

        • Trời quơi “Hoa lang là”…ĐÁ LÁI! Dzẫy mờ nẫu cứ tưởng « là » là « là…qua thơm » chứ!Thiệt là… ông NV, từ với ngữ Việt,, làm người ta…nhầm té khói!

          Thích

    • Hình đại diện của Nguyên Vi Nguyên Vi nói:

      He he…Xin lỗi anh Lưu Thy nhiều nhé! cái hình minh họa bài viết nhìn cũng dễ thương, nhưng…cứ sợ hương từ góc ảnh lại bay ra…

      Thích

    • Hoa lang lá là lá khoai lang-Hoa không sang hoa lá bình dân-Chiều chiều hái lá rau lang-Chọn lá ở đọt luộc lang cho mềm

      Thích

  10. Hoa sữa thơm nồng bông những bông-Nồng quá nặc mủi dị ứng luôn!-Cây bàng bóng mát luôn tỏa rộng-Lá nhiều lại có lắm sâu lông!Ai thích mặc ai tự ở lòng!-Cớ gì phê phán cho mắc công?-Đời thực khác xa luôn đời mộng!-Bao giờ cũng thế nên người mong……”đời như giấc mộng…..đẹp…”

    Thích

  11. Hình đại diện của Nguyen Duyen Nguyen Duyen nói:

    Anh Tạ Chí Thân 😀 ôi sorry nhen thduyen nhanh hơn rồi

    Thích

  12. Hình đại diện của Nguyen Duyen Nguyen Duyen nói:

    Ách Xì >> thduyen cũng bị dị ứng hoa ( sữa ) không nặng lắm , Nguyên Vi viết dễ thương , tự nhiên , hóm hỉnh hài hước . Còn hoa gì ghét nữa không , hy vọng kỳ sau đọc tiếp nhé Nguyên Vi .

    Thích

    • Hình đại diện của Nguyên Vi Nguyên Vi nói:

      Cảm ơn lời nhận xét…mọc lông cánh của bạn, buổi sáng mưa (do áp thấp nhiệt đới) đọc những dòng còm của bạn thật ấm lòng!

      Thích

Gửi phản hồi cho TRẦN VĂN NGHĨA Hủy trả lời