Phèn ơi!

Trần Huy Minh Phương 

Misty-Labrador-Retriever-dog-pet-portrait-pop-art-BZTAT-LR

Đã bao giờ bạn thấy chó khóc chưa? Có đấy!

Nội tôi có nuôi một con chó, đặt tên là Phèn. Nó hiền và tính trầm như một người đứng tuổi. Bởi thế mà nó hay theo ông hoặc cứ nằm một xó nào đó ở góc nhà lim dim mắt quan sát. Nó tinh lắm! Ông không bao giờ quên cho nó ăn, cũng ngày hai buổi, và lúc nào cũng vậy, nó quanh quẩn ngay gầm bàn lúc ông tôi ăn, nó đợi lộc. Đuôi nó ngoe nguẩy trông sướng mắt.

Mỗi sớm mai, nội dậy từ sớm nhóm lửa, súc lại ấm trà, uống một li café nóng do chính tay ông pha. Con Phèn cứ quấn lấy chân ông mà đi quanh nhà hoặc ra vườn, nhưng chẳng phải nó đòi ăn mà dường như nó cũng bắt đầu bài tập thể dục buổi sáng đều nhịp cùng với ông. Nó ưỡn người về trước hai chân sau duỗi thẳng, bụng gần như bẹp gí vào nền đất, cái mõm mở toác ngáp dài, sau đó rung mình một cái rõ kêu. Có khi Phèn lại nằm lăn ra lộn qua lộn lại và nằm ngửa ngoắc cái đuôi.

Một chiều mùa hạ, trời nhàn nhạt nắng, nội tôi đã giã từ cõi đời phiền não trược này. Ông thanh thản ra đi như đóng xong một vai tuồng sân khấu cuộc đời. Rồi lại chuẩn bị cho một vai diễn khác ở một cõi xa xăm nào đó. Những người thân còn lại thì vẫn tiếp tục với cuộc sống thường nhật đầy hỉ nộ ái ố đeo mang thân phận.

Nước mắt rơi. Tiếng chuông, mõ, nhạc lễ tang nghe da diết thê thiết lòng chúng tôi. Từ lúc nội ngừng thở cũng là lúc con Phèn nhịn ăn, đôi mắt nó chuyển sang màu đỏ đục như cục máu bầm và khoé mắt thì ghèn đã đóng khoen. Phèn nằm mọp bên linh cữu nội, nước dãi trong miệng nó chực trào ra. Chao ôi! Nó khóc! Khóc và tru lên thật hoang dại. Bàn trên người vẫn ăn. Dòng người vẫn tiếp tục thắp nén nhang tiễn nhà giáo lão thành – ông nội tôi – chân thành, tôn kính. Chiều rồi. Đêm trôi. Tôi cho con Phèn ăn, nó vẫn nằm im thinh, không thiết rời chỗ ông tôi thiếp giấc ngàn thu.

Khuya đó, tôi vuốt ve nó hay là chính tôi đang lần tìm về chút ấm áp từ phía nó. Tôi thường sống xa nhà, ít khi về thăm nội. Còn Phèn thì lúc nào cũng sát ông. Dường như nó nhìn tôi với cái nhìn xa lạ, trong cổ họng nó phát tiếng khùng khục, phải chăng nó đang trách cứ tôi hay nó xót giùm tôi không kịp về gặp ông lần cuối. Nó đi vòng đều bên chiếc quan tài rất nhiều lượt, cả khi sắp đưa linh cữu hạ huyệt thì nó cũng có mặt và đi vòng đều bên vuông mộ mới hàng nhiều vòng.

Xong đâu đấy, theo thói quen, mọi người trong nhà kêu con Phèn tới ăn những thức ăn còn dư và những thứ dành riêng cho “cậu ta” thì không thấy Phèn đâu hết. Chợt, tôi ra mộ ông thì… ôi! Con Phèn đã nằm lạnh cứng phủ phục trước di ảnh nội tôi bên mộ. Giọt nước mắt thêm nóng mặn chảy xuống khoé môi, dù rằng tôi đã kềm nén lại. Tôi chôn nó cạnh mộ ông và khắc trong lòng mình dòng chữ cho nó “Người cận vệ trung thành của ông nội”. Mà không, phải là “Người bạn chí tình của ông tôi, Phèn ơi!”.

Mấy hôm trước, có vài ông bạn cùng tôi bù khú với món cầy nướng, tôi nghe lòng chợt khen khét, miệng không thể nào ăn được miếng chó nướng, nó cứ nhẫn nhẫn thế nào ấy. Không nhịn nổi, tôi buông đũa và chào các bạn quầy quả trở về, chạy trong miền ngược gió, chạy như thể có ngàn con linh cẩu đang đuổi theo sau…

.2010 – 2013.

T.H.M.P

8 thoughts on “Phèn ơi!

  1. Hình đại diện của đinh tấn khương đinh tấn khương nói:

    Một bài viết cảm động với đoạn kết chứa đựng tình ý.
    Cám ơn tác giả Trần Huy Minh Phương

    Thích

  2. Hình đại diện của Trần Huy Minh Phương Trần Huy Minh Phương nói:

    Động vật cũng có có những đặc tính gần giống con người vậy! Nếu mình yêu thương, chăm sóc nó, xem nó như người bạn và là thành viên trong gia đình thì nó cũng sẽ xem mình như vậy. Nó luôn trung thành với chủ! Tên chó nghe sao mà khéo thế! Hihi…
    Chúc cô Thu Dung và gia quyến an lành, hạnh phúc, thành công, như ý! Trân trọng và cảm ơn đã chia sẻ!

    Thích

  3. THMP viết rất xúc động, chúc có nhiều tác phẩm hay nữa nhé

    Thích

    • Hình đại diện của Trần Huy Minh Phương Trần Huy Minh Phương nói:

      cảm ơn chiến hữu! Bạn cũng đâu thua kém gì! Thôi, chúng ta hãy cổ vũ và cố gắng lên nào!
      Chúc bạn và gia đình nhỏ chiều an lành, hạnh phúc, thành đạt những dự kiến sắp tới viên mãn nhé!
      Hihi…

      Thích

  4. Hình đại diện của QUY. NGUYENHOANG QUY. NGUYENHOANG nói:

    Bài viết làm tôi nhớ đến những con chó vợ chồng tôi đã nuôi, coi như con, hơn thế, coi như bạn. Tất cả đều đã rời xa chúng tôi. Giá những tiệm cầy tơ, “những người thích ăn thịt chó” đọc được bài này và “Bài diễn văn hay nhất trong một ngàn năm qua (loại “chicken soup for the soul”) người ta chuyển cho nhau trên mạng thì đâu đến nỗi có những bài báo chạy hàng tít đại để là: “Cả làng vây đánh tên trộm chó gần chết”. Cám ơn THMP!

    Thích

    • Hình đại diện của Trần huy minh Phương Trần huy minh Phương nói:

      Cảm ơn chia sẻ của Quy.NguyenHoang
      Chúc Quy.NguyenHoang và gia quyến vui, khoẻ, an lành, hạnh phúc, thành đạt, như ý!

      Thích

  5. Bài viết rất cảm động . Tôi để lại 2 con Chihuahua ở Nhatrang . Một đứa tên Nết , Một đứa tên Na… Cứ thấy mặt tôi là hai đứa hai bên , không rời một bước. Ngày tôi đi , ko dám kéo Valise ra cửa , vậy mà tụi nó linh cảm được , nhốt trong phòng mà vẫn kêu khóc thảm thiết . Nghe nói bây giờ Na đã là mẹ rồi , Mong Nết Na quên tôi đi.

    Thích

Comment