Chuyện 1001 đêm: Ông lão đánh cá và vị thần

Phạm Hoài Nhân

b15-17

Ngày xưa, lâu lắm rồi (khoảng năm 2010), tại một làng quê ven biển có ông lão đánh cá nghèo khó nhưng rất cần cù. Một buổi sớm tinh mơ, như mọi sớm mai khác, ông ra biển đánh cá. Đã có lời thề từ nhỏ, nên mỗi lần ra biển ông chỉ tung 4 mẻ lưới mà thôi. Hôm ấy, mẻ lưới đầu ông chỉ kéo lên được mấy miếng rác, vỏ lon bia của khách du lịch quăng tứ tung. Hai mẻ sau cũng chỉ được mấy cành khô và vài con cá chết. Thất vọng, ông quăng mẻ lưới cuối cùng, thầm mong sẽ có nhiều cá về để nuôi gia đình.

Tấm lưới nằng nặng làm lòng ông mừng khấp khởi. Than ôi, khi kéo lên thì chẳng có cá mà chỉ có chiếc bình bằng đồng cũ xì. Chán như con gián, ông buồn tình quan sát chiếc bình, thấy nó có cái nắp vặn chặt trên miệng. Tò mò, ông vặn nắp để mở ra. Bụp một cái, có làn khói xám từ trong bình bay ra, vươn lên trời cao rồi làn khói từ từ tụ lại thành hình một… ông thần.

Ông thần cười hề hề, nói:

– Ông già kia, ta là thần bị giam trong chiếc bình kia đã mấy chục năm nay. May nhờ ông mở nắp mà ta chui ra được. Để trả ơn ông, ta sẽ giúp ông ước gì có nấy, hổng ước cũng có. Ông ước lẹ lẹ đi để ta còn… biến!

Ông lão sợ quá, lắp bắp: Dạ thưa thần, tui… tui không biết ước gì hết!

Thần cằn nhằn: Ước mà cũng hổng biết! Thôi để ta giúp luôn cho. Ngươi muốn có một cái ra-dô để nghe dự báo thời tiết, nghe tin tức, nghe cải lương… được hông?

Lão đánh cá gật liền: Dạ được, dạ được. Thần giúp lẹ lên rồi biến đi cho khuất ạ, nhìn mặt thần… thấy ghê quá!

Thần: Tầm bậy, ơn cứu mạng ta mà trị giá chỉ có bây nhiêu đó sao? Ta cho ngươi thêm cái điện thoại di động để khi ra biển thì có thể gọi về liên lạc với vợ con nghe?

Ông lão: Dạ được, dạ được!

Thần: Còn nữa, ta cho ngươi cái máy tính nữa nghe?

Ông lão: Dạ được, thần cho nhiêu lấy nhiêu. Nhưng mà tui xài máy tính để làm gì ạ?

Thần: Hèm, để chơi game, và truy cập Internet. Ta cho ngươi luôn cái máy nghe nhạc nữa, tha hồ nghe… cải lương.

Ông lão: Dạ đủ rồi ạ. Thần cho rồi biến đi cho tui nhờ ạ…

Thần: Đâu được! Ta cho ngươi thêm cái máy chụp hình, máy quay phim cho đủ đồ nghề. Vậy nhe?

Lão đánh cá lúng túng gật đầu. Ông thần bèn dúi vào tay lão cái gì nho nhỏ rồi hô biến, bay đi.

Hai Ẩu là người chứng kiến câu chuyện này từ đầu, thấy ông thần bay đi vội chạy theo nắm giò ổng kéo lại, nài nỉ hỏi:

– Ông thần ơi, sao ông cho lão đánh cá nhiều vậy, cho tui được hông? Mà sao tui thấy ông chỉ dúi vô tay lão cái gì nhỏ xíu vậy? Máy tính, máy nghe nhạc, máy quay phim, chụp hình đâu?

Ông thần quay lại ngó Hai Ẩu. Ổng hơi giật mình, rồi lại cười hề hế:

– Hề hề, ta cho lão cái điện thoại di động bình dân, giá cỡ một triệu đồng. Thì trên đó có tính năng radio, chơi game, truy cập internet, nghe nhạc, quay phim, chụp hình…

Ra là vậy, làm Hai Ẩu tưởng ổng cho ông già nhiều thứ quý giá lắm. Hai Ẩu hỏi: Giờ ông đi đâu đây?

– Ta kiếm cái bình, chun vô lại! Để kiếm ông giá khác cứu ta ra!

– Ủa, sao kỳ vậy? Ông vừa mới từ trong đó được giải thoát ra mà?

Ông thần kề tai Hai Ẩu, nói nhỏ: Ta giả bộ đó thôi, cỡ ta như vầy làm sao bị nhốt trong đó được!

Hai Ẩu hỏi: Vậy chớ ông là ai?

Thần: Nói thiệt với anh bạn, ta là nhân viên tiếp thị cho mấy hãng công nghệ. Hổng xài chiêu này làm sao mà đưa cái điện thoại di động tới tay mấy ông già đánh cá ở cái vùng hẻo lánh này. Ta tốn có một triệu đồng, coi như chi phí quảng cáo, nhưng sau đó ta sẽ thu được tiền cước viễn thông, phí dịch vụ… Ngoài ra còn dụ được thêm nhiều người khác ở quê ông lão đánh cá mua sản phẩm của ta nữa. Anh bạn hiểu chưa?

10 thoughts on “Chuyện 1001 đêm: Ông lão đánh cá và vị thần

  1. Hình đại diện của đinh tấn khương đinh tấn khương nói:

    Thưa tác giả Phạm Hoài Nhân
    Theo tôi thì ông Thần (trong câu chuyện) nầy có thể là tay chân của bọn ohản động đang tìm cách cung cấp phương tiện cho ngư dân VN để họ quay được phim chụp được hình (lúc bị tàu lạ tấn công) rồi truy cập đọc & đưa lên các trang mạng, phây búc (phản động) hòng làm xấu đi tình hữu nghị anh em muôn đời không thể tách rời của hai nước chúng ta!?
    Xin lỗi tác giả vì đã dám có ý trái chiều!

    Thích

  2. Hình đại diện của Nguyen Duyen Nguyen Duyen nói:

    câu chuyện dí dỏm , tinh tế , chứng tỏ tác giả rất hài hước và thông minh , xin cám ơn bạn Phạm Hoài Nhân và buổi chiều ” cười / vui “

    Thích

  3. Hình đại diện của Lưu Thy Lưu Thy nói:

    Tui khoái nhất chỉ một câu này:

    “Ông lão sợ quá, lắp bắp: Dạ thưa thần, tui… tui không biết ước gì hết!”

    Thích

  4. Hình đại diện của LAÚ CÁ LAÚ CÁ nói:

    Chời, ông Thần này còn láu cá hơn LÁU CÁ nữa…

    Thích

  5. Hình đại diện của Nguyên Vi Nguyên Vi nói:

    Tui hiểu rồi, thưa Thần! Biến lẹ đi cho tui nhờ, nhìn cái bản mặt thấy hết muốn xài điện thoại di động…

    Thích

    • Vô cùng thán phục óc liên tưởng mạnh mẽ của bạn Phạm Hoài Nhân . Chúc bạn sống mãi trong ngàn lẻ một đêm thần thoại ấy .

      Thích

      • Hình đại diện của QUỲNH QUỲNH nói:

        Ông thần quên không biểu ông lão đánh cá lập một PHÂY BÚC BAO LA SẦU để cập nhật tin tức bốn phương tám hướng , bạn Phạm Hoài Nhân !

        Thích

      • Hình đại diện của phamhoainhan phamhoainhan nói:

        Vậy mà không ai mời tui làm “chiên diên” tiếp thị hết! 🙂

        Thích

        • Hình đại diện của tiểu thư tiểu thư nói:

          Cũng may bạn không được làm chiên diên tiếp thị nên thế gian mới được đọc CHUYỆN NGÀN LẺ MỘT ĐÊM của bạn . Chúc bạn Phạm Hoài Nhân được thất nghiệp dài dài…

          Thích

Comment