VỀ TRỜI

(Tặng : Nguyễn Bắc Sơn)

Bao năm ngồi gốc Bồ Đề
Buông câu câu bóng mình mê cõi đời
Tình thơ thả với mây trời
Trời đày Thi sĩ phải ngồi trông mây
Trăm năm thoáng cái vẫy tay
Hồn thơ hóa kiếp vút bay về trời
Thôi chào Phan Thiết ta rời
Bọn mi cứ nhậu vui đời chúng sinh.

Ngày 8-4 Quý Tỵ
Nguyễn Khôi

4 thoughts on “VỀ TRỜI

  1. Thích nhất hai câu này: Trăm năm thoáng cái vẫy tay/ Hồn thơ hóa kiếp vút bay về trời… Chợt nhớ hai câu của Thanh Bình Nguyên cũng viết về trời: “Mình ơn” ai đứng chơ vơ/ Tìm ra Đất Mũi thả thơ về trời…

    Thích

  2. Thương mấy câu lục bát này ghê! Chào Nguyễn Khôi, VỀ TRỜI: thuộc cõi trên rồi hé???

    Thích

  3. Chào anh Nguyễn Khôi ,người đồng hương . Bài thơ của anh làm tôi nhớ về PT và những kỉ niệm ngày xưa ..

    Thích

  4. Hình đại diện của Nguyên Vi Nguyên Vi nói:

    Nhấp nhõm ngồi gốc bồ đề
    Nhớ bạn, thèm rượu…mình về thôi, Sơn.

    Thích

Comment