1.
buổi khuya bồng bế nhau về
một nùi chỉ rối lăn kề tai ương
vui chi gà gáy đoạn trường
đành im giấc mọn mùa sương tan rồi.
2.
tôi trôi. trơn tuột. xám nhòe
suối ơi đừng chảy đam mê ra rừng
đầu truông cuối bãi ngập ngừng
non ơi tóc thả trên nguồn bay chưa
Trần Anh
Lần đầu tiên đọc lục bát anh Trần Anh, như một hân hạnh, thơ lạ, chữ ít nhưng chứa nhiều. Thật khó chuyển tải tâm trạng thành công như bài thơ này của anh. Chúc mừng.
ThíchThích
tôi trôi. trơn tuột. xám nhòe
suối ơi đừng chảy đam mê ra rừng
đầu truông cuối bãi ngập ngừng
non ơi tóc thả trên nguồn bay chưa
lục bát lạ, hay lắm ..
ThíchThích
tôi trôi. trơn tuột. xám nhòe
Giúng tui ghê!
ThíchThích
Giống con mực thì có : trôi , trơn , xám …
ThíchThích
Đọc thơ TA, mình vẫn thấy có gì đó làm mình bùi ngùi với mùa sương, với suối chảy , nhất là tóc thả bay ..trong nhật ký và trong cả quãng đời của tuổi mới lớn ngày xưa
ThíchThích
Nguyệt Mai ơi, vô xóc xóc bài thơ của thi sĩ Trần Anh nè.
ThíchThích
Không dám đâu Ni Na ơi. Xóc xóc thơ hoài có ngày thi sĩ sẽ khóc thét lên đó. 🙂
ThíchThích
Không xóc xóc thì ngắt ngắt Mai à .
Buổi khuya
bồng bế nhau về
Một nùi chỉ rối
lăn kề tai ương ( mở ngoặc xin phép thi sĩ Trần Anh cho Quỳnh chữ “một nùi chỉ rối “để nhớ tới cách đây 15 năm đặt chân lên đất Mỹ , đi cắt chỉ để kiếm tiền, bây giờ nghe tới ” chỉ ” là mất hồn mất vía . Đóng ngoặc , ngắt tiếp .)
Vui chi gà
gáy đoạn trường
Đành
im giấc mọn
Mùa sương tan rồi…
Vậy là thành một bài dài từ 4 câu thành 9 câu, và Thu Dung khỏi nhăn nhó khó ưa vì tác giả hà tiện chữ nghĩa quá …
Cũng thành thật xin lỗi tác giả.
ThíchThích