RƠI TỪ GIỌT NẮNG

 

tonnuthudung

( Trích từ truyện NHẬT KÝ CỦA MẶC MẶC )

1.

Mặc Mặc nói : Đường dài hạnh phúc , cầu chúc cho người …
Hải Âu nói : Chị Mặc ơi . Ước chi những lời cầu chúc đều trở thành sự thật .
Nếu tôi nghe những lời nói ấy , tôi sẽ ôm Hải Âu để em thấy mình không bao giờ cô độc, nhưng tôi đã không nghe , tôi chỉ đọc được ở trang cuối cùng trong NHẬT KÝ CỦA MẶC MẶC , quyển sổ màu xanh lá cây rực rỡ em đã tặng tôi trong một ngày sinh nhật xa xưa . Em nói :
-Chị Mặc ơi , chị viết vào đây những điều mình không thể nói với ai .
Nhưng tôi đã không hề viết : Một điều giấu kín trong tim con người là điều giấu kín thôi. Quyển sổ nằm hờ hững trong ngăn kéo rất lâu, chỉ có Hải Âu viết những câu vu vơ đọc ở đâu đó như một thông điệp gởi gió cho mây ngàn bay… và tôi chưa bao giờ coi đó là điều quan trọng… Cho đến một ngày : Chị Mặc ơi ,em đã không thể nói được điều này với ai : Khi em nhận đươc món quà mà em hằng mơ ước thì em lại cảm thấy đau đớn vì nó chẳng phải là thứ mình cần !

2.

Bây giờ là mùa thu
Tôi không thể chờ thêm một phút một giây nào nữa … Với đôi giày vải cột dây màu tím nhạt, một áo thun rộng thùng thình vẽ hình EVIL & DEVIL màu cam rực rỡ và chiếc quần Jeans bạc phếch … Tôi đã sẵn sàng để chạy đi tìm Kym cùng trời cuối đất . Nói cho văn vẻ vậy thôi chứ tôi biết rất rõ Kym đang ở một nơi , một nơi tôi vẫn đi qua hằng ngày nhưng chưa bao giờ bước chân vào đó… Kym nói : Cấm !
CRAZY KYM , tên một quán rượu tối âm u , một nơi trần gian tội lỗi đầy khói thuốc , nhạc Rock và ma quỷ …Tất cả mọi người đều tới được , trừ tôi, như một ngoại lệ để Kym còn giữ tôi mãi mãi là một EVIL can đảm trong ký ức… Tôi không cần là một EVIL , tôi muốn đau nỗi đau của con người yếu đuối… Tôi mõi mòn chờ trong tuyệt vọng… Mặc Mặc từng nói : Em hãy tự mình đi nói điều em nghĩ là cần nói . Không ai giúp tôi , mà có gì đâu để giúp chứ . Cứ nói những điều đang đốt cháy trái tim , rất dễ thôi mà.
Kym ngồi trong phòng tối , ngọn đèn vàng hắt lên một quầng buồn bã , như một vầng trăng cô đơn nhợt nhạt , Kym ngước lên :
– Hải Âu ?
– Kym , em yêu anh , yêu vô cùng tận .
Tôi thảng thốt nói vì sợ rằng nếu ngần ngừ thì tôi lại ngậm câm và trở về với một trái tim tan vỡ .
Kym cười , chẳng biểu lộ chút ngạc nhiên gì về điều tôi vừa thổ lộ, cứ như hằng ngày anh đều quen nghe những lời tỏ tình thống thiết. Tôi chớp mắt , rất buồn , buồn không thể tả . Kym vẫy tay :
– Nhóc con , qua đây với anh, đừng đứng ngoài khung cửa mà ném những mũi tên tình yêu vào người khác !
Kym đẩy chiếc ghế xoay tròn về phía tôi ,theo thói quen , tôi nhặt chiếc gối bông , ôm vào lòng, áp má mình vào đó , thơm , mềm , ấm và vô cùng dễ chịu
– Nghe này Nhóc con , Yêu thì dễ thôi nhưng giữ gìn tình yêu thì không hề đơn giản , Em đã ném bao nhiêu con poupee vào hốc tủ ?
Tôi không đếm bao giờ những con poupee mình không còn yêu thích… chỉ mường tượng là hơi nhiều , nhiều lắm . Căn phòng bé nhỏ âm u đang ngập chìm trong tiếng Piano lặng lẽ – bài Bốn Mùa của Vivaldi-
– Nói xong điều ấy , em thấy dễ chịu hơn phải không Hải Âu ?
Tôi không biết , âm nhạc đã tác động đến tâm hồn như thế nào để có thể dìm tôi vào giấc ngủ. Tôi đã quên , không nhớ là Kym có đáp lại tình yêu của tôi bằng những lời chân thành , cảm động như các đôi tình nhân khác hay nói với nhau : I love you too , Honey … hay không . Chỉ biết rằng tôi đang rất dễ chịu… Tôi biết , Kym đang ngồi cạnh , giữ cho tôi một giấc mơ tuyệt đẹp. Một mùi khói thơm nhẹ nhàng không biết là khói thuốc hay khói nến bao bọc quanh tôi ấm áp.Chiếc gối bông hình gấu trúc êm như mây trời, và ngón tay Kym dịu dàng trên mũi : Mỗi lần nói xạo là cái mũi dài thêm một chút đó nhé Nhóc con.
Tôi hất tay Kym , không thèm cãi , chỉ hơi thắc mắc : Sao mỗi lần tôi nói về điều gì nghiêm trọng thì mọi người chẳng bao giờ cho đó là sự thật. kể – cả – nói- về- tình yêu ???
Tôi cũng nhớ , năm đó tôi mười sáu tuổi .

Tôn Nữ Thu Dung

11 thoughts on “RƠI TỪ GIỌT NẮNG

  1. Nguyên Vi nói:

    “Yêu thì dễ thôi nhưng giữ gìn tình yêu thì không hề đơn giản”
    NV thích câu này, đọc bài cứ man mác buồn…! Chúc chị TD khỏe, vui. Thân ái.

  2. Võ Xuân Đào nói:

    16 tuổi. Già chat!

    • Vinh Rùa nói 61 tuổi.
      Nhưng thật sự mình cảm giác là mình đã hơn cả ngàn năm để sống !!!
      😀 😀 😀

      • VinhRùa nói:

        @ Tui, Vinh Rùa : Tui có nói 61 tuổi gì đâu?(Phải chăng…lấy tuổi “đang…mang” ra mà…”khè” thiên hạ? Níu có, tui nói dzầy nè :
        @ Nếu “chiểu” theo luật hiện hành_nhân vật Kym có thể…”bóc lịch”?

  3. Du Ngã nói:

    Thôi, mười sáu tuổi thì … yêu thế nào cũng được, có muốn nghiệm trọng cũng hỏng ai cho!!!

  4. MIMOSA THƯƠNG NHỚ nói:

    Vừa già dặn , vừa trẻ thơ
    Vừa khôn ngoan , vừa khờ dại
    Vừa độc đoán , vừa yếu đuối
    Vừa ảo , vừa thực
    Rất đúng tác phong LÁU CÁ !

  5. Sinh Nguyen nói:


    Bài viết tình cảm mượt mà.
    Sinh thấy một hột sạn khá lớn.
    Khi đọc đến những từ:
    “…một ngày sinh nhật xa xưa.”
    Muốn dùng từ “Sinh Nhật” thì không được viết là “Ngày Sinh Nhật”.
    Phải bỏ từ “Ngày”, “…một sinh nhật xa xưa” là rất đúng cú pháp.

  6. Mặc Mặc đùa hoài thì khi nói thật ai tin?!Những con búp bê xinh xinh ,không nhìn cũng biết chúng rất xinh,Yêu hết thảy và trân quí để tất cả trên chiếc giường êm ái.Ngoài cô bé Mặc Mặc ra-Hải Âu cô đơn với nỗi buồn mãi mãi..Có lẽ Hải Âu-Cô bé giấu con búp bê của mình trong góc tối ,không muốn đem ra ánh sáng bình mình .Bởi tự ti mặc cảm-Mình không được hoàn hảo như những gì Mặc Mặc có?

Comment