NÉN HƯƠNG LÒNG TƯỞNG NHỚ NHẠC SĨ TRỊNH CÔNG SƠN!

tranthoainguyen

Sắp đến ngày kỉ niệm 13 năm ngày mất của Anh TRỊNH CÔNG SƠN (01/4/2001-01/4/2014) lòng tôi bồi hồi nhớ lại những ngày xa xưa nơi phố núi sương mù Đà Lạt thơ mộng!

Ngày ấy,những năm cuối thập niên 60 và đầu thập niên 70 của thế kỉ XX,những năm đầu mới lên ĐH của tôi cùng mấy đứa bạn sống lang thang “điên khùng dễ thương”,”thi sĩ hoang đường” nào Trần Nhơn,nào Nguyễn Quang Huy (Huy Lùn), nào Trần Thoại Nguyên,sau nầy từ 1972 có thêm Đỗ Tư Nghĩa…đã từng được anh Sơn vảy,hú gọi uống café mỗi lần anh từ Sài Gòn lên Đà Lạt,có khi cùng anh Bửu Ý,có khi cùng Sư Chơn Hạnh (Anh Trần Xuân Kiêm),có khi cùng Anh Huy Tưởng,có khi có cả Khánh Ly …
Còn nhớ,ngày ấy anh Sơn đã quá nổi tiếng rồi,đi góc phố nào,xóm quê nào,góc bìa rừng nào cũng nghe vang lên nhạc và ca từ như thơ của TRỊNH CÔNG SƠN. Ấy vậy mà,với bọn chúng tôi,mấy thằng tuổi mới lớn sống lang thang bụi bụi mê đủ thứ,mê nhạc họa,mê thơ văn,mê kinh sách triết học với tôn giáo,mê con gái,mê thiên nhiên…anh Sơn vẫn vảy vẫn hú gọi uống café,có khi cafe Tùng,có khi ngồi nhà hàng Mê Kong hoặc Shangai nhìn ra khu Hòa Bình những sáng mai,có khi cùng lang thang ra ngồi nơi Thủy Tạ lúc chiều tối… và chuyện trò dzui dzẻ thân thương,một đôi khi còn lì xì cho mấy đứa em để nối noi tiếp tục café thuốc lá bánh mì…sau đó!
Tôi nghĩ, SỐNG CHAN HÒA CỞI MỞ THÂN THƯƠNG VỚI LỚP ĐÀN EM VĂN NGHỆ TRẺ ,ĐÓ LÀ MỘT NÉT NHÂN CÁCH RẤT ĐẸP HIẾM CÓ CỦA NGƯỜI NHẠC SĨ TÀI HOA CÓ TẤM LÒNG ĐỘ LƯỢNG BAO DUNG THƯƠNG NGƯỜI TRỊNH CÔNG SƠN!
Và một chiều nọ,đứng trên Đồi Cù Đà Lạt tóc bay bồng bềnh theo gió lộng,dang tay hát nghêu ngao… Tôi đã viết tặng anh Sơn mấy câu:
Đứng nhìn bóng phượng liên chiều
Chiều ơi! Chiều dai! Chiều xiêu ngã lòng!
Chiều vàng,chiều trắng,chiều không!
Ồ. Tôi đứng hát giữa mông mênh chiều!

Sau đó,bài thơ CHIỀU KHÔNG nầy đã đăng trên Tạp chí TƯ TƯỞNG của Đại Học VẠN HẠNH năm 1970.
Tôi còn nhớ, những ngày anh Sơn vừa từ giã cõi tạm, ra đi vĩnh viễn. Trong những ngày vợ chồng tôi từ núi rừng cao nguyên Bảo Lộc,Lâm Đồng về Sài Gòn kiếm sống để nuôi 2 con gái còn nhỏ ăn học,được bạn bè tiến cử và cưu mang,tôi đang giảng dạy văn tại Trung Tâm Luyện thi Đại học CADASA thì nghe tin anh Sơn mất! Ban đầu tưởng là tin vịt, đùa của ngày nói dối 1/4. Nhưng sau đó là nỗi tiếc thương vô hạn,tôi có sốc, ngơ ngẩn hồn mấy bữa,không tập trung giảng dạy được! Tôi đã cho cả hội trường gần 200 sinh viên nghỉ học để đi viếng Nhạc Sĩ TRỊNH CÔNG SƠN. Con hẻm vào nhà anh ở đường Phạm Ngọc Thạch,nơi quàng quan tài Nhạc Sĩ tài hoa,hai bên tường rào ken đầy kín những vòng hoa phúng điếu thành kính chia buồn và vô cùng thương tiếc,liên tục những đoàn người và vòng hoa lễ viếng từ khắp mọi nơi về,nhiều thành phần từ quan chức các cấp nhà nước, đoàn thể đến dân dã bình thường đến thắp hương thương tiếc Nhạc Sĩ tài hoa!
Tôi nhớ,sau lễ viếng của đoàn Quận ủy,UBND quận 4,thì MC đã xướng lên: “Xin mời… Một người em lang thang nơi phố núi Đà Lạt viếng Nhạc Sĩ !” (Tôi đã đăng kí như thế!) Và tôi đã lẳng lặng từng bước chân vào thắp hương và bái cầu nguyện linh hồn Anh siêu thoát phiêu diêu miền cực lạc ! (Gia đình em Anh Sơn còn lưu băng ghi âm ghi hình nầy)
Tôi tưởng là, Ban lãnh đạo TT LT ĐH CADASA sẽ kiểm điểm,khiển trách tôi về tội tự động cho sinh viên nghỉ học để đi viếng NS TCS. Nhưng không! Trái lại,tôi còn được khen:Thầy đã làm cho SV xúc động tưởng nhớ về sự ra đi vĩnh viễn của NS TCS và làm cho Trung tâm CADASA được thơm lây! Mô Phật! Có một cô sinh viên dự bị ngày ấy của tôi, hiện nay đang giảng dạy tại một trường đại học và đang làm luận án tiến sĩ, còn nhắc lại với tôi về kỉ niệm trân quí quá đáng yêu nầy!

Quả thật,những ngày Nhạc Sĩ TRỊNH CÔNG SƠN giã từ cõi tạm,đi về cõi vĩnh hằng ngày ấy đã dấy lên tấm lòng tiếc thương vô hạn trong khắp nhân quần! Và mỗi lần đến ngày kỉ niệm ngày mất của NHẠC SĨ TÀI HOA CÓ TẤM LÒNG ĐỘ LƯỢNG THƯƠNG ĐỜI THIẾT THA TRỊNH CÔNG SƠN ,lòng ta lại bồi hồi tưởng nhớ tiếc thương Anh !

TRẦN THOẠI NGUYÊN

20 thoughts on “NÉN HƯƠNG LÒNG TƯỞNG NHỚ NHẠC SĨ TRỊNH CÔNG SƠN!

  1. cucngo nói:

    Chắc là anh Nguyên yêu thương nhạc sĩ Trịnh Công Sơn lắm nên mới có những lời rất thật , rất chân tình ; Nhưng nghe như nghèn nghẹn !

  2. cucngo nói:

    Chắc là anh Nguyên yêu thương nhạc sĩ Trịnh Công Sơn nhiều lắm , nên mới viết lên được những dòng rất thật , rất chân tình ;Nhưng nghe như nghèn nghẹn !

  3. hoangkimoanh nói:

    Cảm ơn anh Trần Thoại Nguyên đã chia sẻ những kí ức đẹp về người du-ca-chính- hiệu-huyền- thoại mà thế hệ tôi được thừa hưởng từ âm nhạc của anh nỗi khắc khoải đớn đau thân phận làm người trong một đất nước đầy bi kịch…

  4. Nhạc Trịnh.-Nhạc vàng..Với những tình khúc bất hủ luôn sống mãi trong trái tim người yêu nhạc Viết với thể loại nào cũng hay Phần nhiều với âm điệu dịu dàng sâu lắng..Nhớ có bài ”Biết đâu là nguồn cội.” tiết tấu rộn vui nhưng vẫn là nội dung nghiêm túc buồn lãng mạn..Trăng ơi Trăng rất tệ!Mầy đi nhớ chốn về…Em đi qua chuyến đò ối a..con Trăng còn trẻ…..một ngày kia sẽ già…

  5. Trần Văn Nghĩa nói:

    Mình thường nghêu ngao bài RU ĐỜI ĐI NHÉ của ns TCS .

    • Ồ. Và còn nhiều bài nữa chứ Trần Văn Nghĩa, tùy theo tâm trạng với thời gian đi qua đời mình ? Nhiều ca từ của TCS như thơ có sức ám ảnh lạ lùng,dù chẳng dễ hiểu !

  6. Tôi yêu những ca từ của nhạc sĩ . Ông đã từng là thầy dạy nhiệm ý của chúng tôi ( cùng với nhà thơ Huy Tưởng , điêu khắc gia Lê Thành Nhơn , nhà văn Bửu Ý v.v…)
    Tôi đã vô cùng yêu quý ông cho đến ngày 30/4 nghe ông xuống đường hát NỐI VÒNG TAY LỚN.Dường như một điều gì vỡ nát trong tôi, tôi tự hỏi :
    Có khi trời rất xanh
    Sao không xanh mặt đất
    Những ai mất niềm tin
    Hãy tin mình đã mất…
    Nhưng tự thâm tâm , tôi vẫn yêu những ca từ của ông…và vẫn trích dẫn trong các tác phẩm của mình .
    Tôi vẫn nhớ như in những ngày xưa , Đồi Bảo Đại và ngôi biệt thự của những đêm thắp nến để nghe :…Tôi nay ở trọ trần gian…
    Và , nếu trần gian chỉ là nơi ở trọ thì phải chăng tôi và cuộc đời nên tha thứ cho nhau ??? ( chữ nghĩa của ông )

    • Ton-Nu Thu-Dung và các bạn TƯƠNG TRI ôi!
      Máy tính bàn tôi dùng mang FPT mấy hôm nay không vào được trang nhà TT! Vì sao giờ tự nhiên lại vào được đây!? Xin được đáp tình phản hồi chậm vậy!
      Tâm trạng kính ái và bị tình phụ sau 75 với NS TCS nơi ban cũng là tâm trạng chung của nhiều dù đã đi hay ở lại! Dường như Anh Sơn có 2 người Mẹ,người Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn trong ngọn nguồn ca dao và người Mẹ huyền thoại trong kháng chiến!
      Bài viết ngắn của tôi tụng ca một nét nhân cách đẹp của Anh TCS gắn liền với một thời sống bay bỗng thơ mộng của bọn mình nơi xứ sương mù mộng mơ Đà Lạt nhân kỉ niêm 13 năm ngày mất của NS tài hoa mà thời gian qua đã dần xóa nhòa những vết trầy sướt trên gương phẳng ?

  7. Trần thị Trúc Hạ nói:

    Đã có quá nhiều người viết về Trịnh Công Sơn và viết thật đẹp , thật hay nhưng đọc những dòng của Anh Trần Thoại Nguyên vẫn thấy xúc động…có lẽ xuất phát từ cái thật, cái Thật bao giờ cũng đáng quí và dễ đi vào lòng người nhất.

    • Tks Trần thị Truc Hạ đã chia sẻ đồng cảm! Bài viết ngắn tưởng nhớ người NS tài hoa có một nét nhân cách đẹp,còn đâu lố bịch kể lại những kỉ niệm đẹp với “cái tôi đáng ghét” của mình ngày đó. Tôi cũng thuật lại rất gọn không khí lễ tang NS với tinh thần rất TCS:Không phân biệt lớn-nhỏ,cao-thấp,sang-hèn…Miễn có tấm lòng thương tiếc tiễn đưa Anh về chốn vĩnh hằng…

  8. Tiếc thay!!! Lỡ sa chân vào rút ra không được mà muốn tiến tới thì lương tâm không cho phép! Những giòng nhạc để lại đời thêm phong phú gia tài âm nhạc VIỆT NAM! Cảm ơn MIỀN NAM VIỆT NAM trước 1975!

  9. nguyentamhan nói:

    TrịnhCôngSơn ra đi là một mất mát lớn cho nền âm nhạc ViệtNam.

  10. Quỳnh Đỏ nói:

    Hay hát nhất vẫn là những ca khúc như phôi pha, tình xa, ru em từng ngón xuân nồng của nhạc sĩ TCS.
    QĐ cảm ơn anh Trần Thoại Nguyên, thật xúc động.
    Chúc anh luôn an, vui!!!

  11. Nguyên Vi nói:

    Trân trọng tình cảm của anh dành cho Ns.TCS. Thôi đành tiến thoái lưỡng nan thôi, phải không anh TTN! Thân ái anh.

  12. giai01 nói:

    Reblogged this on Giai01's Blog and commented:
    xem

Comment