DZỢ…

vudinhhuy

Đèn tắt rạp chật kín rồi
Loay hoay trúng một chổ ngồi
đào hoa
Thế là
chiêng trống í a
Nhất bái Thiên Địa
ông bà
và em

Trời ơi
năm ngón suông mềm
Gỉa danh Bồ Tát
bắt đền
thỉnh kinh .


VŨ ĐÌNH HUY

BẠI TƯỚNG CA (2)

vudinhhuy

Dịch thủy hồng nhan ôm Cầm hát
Chiều lặng lờ sương khói ra khơi
Ta vẫn còn nhau dầu giây phút
Chia cho em giấc mộng nửa vời

Em tiễn ta hai tay nâng chén
Ta nhấp môi xót phận má hồng
Thôi em về ta xin ngoảnh mặt
Cho mai này khép mắt hư không .


VŨ ĐÌNH HUY

NHÀ PHONG THỦY

vudinhhuy

Những năm bao cấp tôi làm đủ nghề,không riêng gì tôi mà còn rất nhiều thanh niên phải vất vả vật lộn với cuộc sốngmới.Một số ít lý lịch tốt hoặc được xem là trong sạch thì được nhận vào các Cơ quan Nhà nước,đa số còn lại thường phải tham gia trong các Hợp tác xã,Tổ hợp sản xuất.Thu nhập các nơi này rất thấp,không đủ ăn.Tôi cũng cầm cự thời gian mấy năm ,sau bức bách quá lại phải trốn ra ngoài. Thị trường ngoài bấp bênh,không được xã hội đương thời công nhận,nhưng được cái tự do,muốn làm thì làm muốn nghỉ thì nghỉ.Tôi và mấy người bạn làm đủ nghề..sản xuất lậu..Kem đánh răng,xà phòng,sơn..lớp xe đạp..kẹo đậu phụng..nói chung là đủ thứ hùm bà lằng.Làm ra thành phẩm phải tìm mối tiêu thụ chui.Có tiền lại kéo bạn bè đi đập phá,có khi thất bại hết vốn lại ngửa mặt kêu trời.Thất thường như thế nhưng được cái nhàn hạ,buổi sáng lê la ở quán Cafe chán chê rồi mới làm việc.Thời gian này tôi võ vẽ nghiên cứu chỉ tay,nhân tướng,ngồi quán nào các em cũng bâu lại nhờ thầy xem .Và có một lần….
Buổi sáng trời mưa,quán cafe vắng chỉ dăm ba người khách,em chủ quán buồn tình lại ngồi cùng bàn với tôi than thở…Buôn bán kiểu này chắc em chết quá anh ơi.Tôi buộc miệng…Hôm nào em cúng Trời Đất,Thổ địa,Thần tài đi…anh có quen với một Thầy không tốn kém gì.Em chủ quán mừng rỡ…Em tính nhờ thầy cúng mấy lần mà không biết ai..Anh giúp dùm em nghen,mà thầy nào vậy anh..Tự dưng tôi bung ra một cái tên…Anh có quen với thầy Bảy Tà lơn…thôi anh nhờ ổng giúp cho,Chũ nhật này em sắp xếp đi..anh đưa thầy Bảy lại…Tôi nói y như thiệt,dặn dò em thêm một vài điều nữa ,xong tôi đi làm và quên mất câu chuyện vừa rồi.Tính tôi vốn lãng đãng như vậy.T
Sáng Chủ nhật tôi đang ngủ.Thằng bạn phóng xe đạp vô nhà dựng tôi dậy…Trưa 12 giờ nghen…Mày đưa thầy Bảy tới,em Lệ chuẩn bị xong hết rồi..nhang đèn,một cặp vịt,bánh trái..vv…Tôi giật mình nhớ lại…Chết cha rồi,không biết sao đây….,.Thằng bạn đi rồi,tôi ngồi lo ngay ngáy…Bất chợt cu Long xuất hiện…À..thằng này nhanh nhẫu,vui tính và mồm mép.Tôi nhanhchóng phát họa kế hoạch. Hai đứa ra quán Cafe đầu hẻm,tôi kể lại toàn bộ sự việc và mời cu Long vào vai Thầy Bảy Tà Lơn.Cu Long vô cùng ưng cái bụng,hai mắt sáng rỡ,…Thời gian còn lại không nhiều,tôi tranh thủ truyềnđạt một ít nghi thức cúng bái và phong thủy đại khái cho cu Long.Không hiểu sao nó tiếp thu rất nhanh,cũng là một chuyện là lạ. Đúng 12 giờ trưa hai đứa có mặt tại quán cafe.Cu Long vào vai thầy Bảy Tà lơn y chang Nguyễn chánh Tín trong bộ phim Ván bài lật ngửa.Em Lệ chủ quán gật đầu sái cổ và ngưỡng mộ thầy Bảy Tà lơn vô cùng tận. Cái thằng cũng hay,bình thường thì rất lôi thôi,hôm nay thay đổi 180 độ.Ăn nói mực thước đâu ra đó,phán câu nào cũng chắc như đinh đóng cột.Cứ tưởng chừng như…Bảy Tà lơn thiệt.
Những ngày sau đó có hai chuyện lạ,chuyện thứ nhất quán cafe của em Lệ bỗng dưng ngày càng đông khách.Chuyện thứ hai…cu Long bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu bói toán và phong thủy.Thời gian đầu tôi có phụ đạo cho cuLong,về sau nó chê tôi,tự tìm tòi thêm tư liệu và tầm sư học đạo.Thỉnh thoảng gặp nhau..nó khoe…Tao vừa cúng chổ này…chổ kia…Tôi cảnh báo.Nó nhăn răng cười…Thì taogiúpđở họ chứ có tiền bạc gì đâu …..tiếp theo…..
Bẵng đi một thời gian hai đứa không gặp nhau.Một ngày cu Long lên nhà tìm tôi mặt mày xanh mét…Chết tao rồi Huy ơi…Bà vợ tao biết hết rồi,chắc tao đi luôn không dám về nhà,mày năn nỉ bả dùm tao…Tôi bật cười,về khoản sợ vợ cu Long là số một.Thì ra câu chuyện như thế này….Buổi trưa vừa ăn cơm xong,cu Long ra đứng trước nhà hút thuốc.Bên kia đường đột ngột một chiếc xích lô dừng lại,hai người phụ nữ bước xuống…Thầy Bảy…thầy Bảy….Cu Long hết hồn chạy bay vào nhà, hồi nào đến giờ khua môi múa mép với khách hàng nhưng cu Long dấu nhẹm tông tích.Hai người phụ nữ thản nhiên vào nhà ngồi chờ,vợ cu Long ở nhà dưới lên không hiểu chuyện gì…thế là bom gào đạn xé.Rất nhanh chóng Cu Long ra lối sau chạy thẵng một mạch đến nhà tôi.
Câu chuyện kể trên cũng đã xa lắm rồi,bây giờ cu Long là nhà phong thủy thứ thiệt,có thẻ Hội viên có in Carte visite. Những năm tháng miệt mài nghiên cứu cọng với thời gian,cu Long trở nên trầm tính và hiền lành hơn,mở miệng ra là triết lý về nhân quả,nhân duyên.Buổi chiều hai đứa ngồi với nhau,cu Long tâm sự….Chắc thời gian tới tao sắp xếp công việc rồi vô chùa ở luôn…mày thấy sao,được không .Cái thằng nói láo như máy…hám gái số một,ham vui là quên hết, chỉ được mổi cái tâm thiện..Tôi nhìn nó..khuôn mặt vuông,cằm nở..hậu vận không đến nổi,nhưng cặp mắt tròn và lộ,ánh vẫn vẫn lóng lánh ham vui…nợ trần còn nhiều lắm con ơi,ráng mà trả cho hết.Tôi trả lời…Mày tính giũ bụi trần hả..còn lâu lắm con ơi,như sư phụ mày nè mà còn chưa được.Cu Long chửi ỏm tỏi…mày làm thầy tao hồi nào..chỉ là mấy tháng đầu tiên nghe chưa…Trời ơi…Nhất tự vi sư,bán tự vi sư..hơn nữa nó lại phủi ơn.Mười mấy năm về trước ai phong cho nó chức danh…Thầy Bảy Tà lơn….hết….

VŨ ĐÌNH HUY

BẠI TƯỚNG CA

vudinhhuy

Ôi cái bức dư đồ tơi tả
Ta lấy gì sính lễ em đây
Ngẫm người xưa thế mà tốt số
Vẫn kề em đến tận phút giây

Chiều Lương Sơn trùng trùng thế trận
Bại tướng nhấp môi nuối dấu hài
Thả khúc tiêu xé toang Thiên Địa
Mang một lời tạ lỗi đến ai.

VŨ ĐÌNH HUY

NGẪU HỨNG

vudinhhuy

Cầu gì thật lạ..Cầu đôi
Vầng trăng ai xẻ…
chia phôi như là
Có khi ngày trước ai qua
Hẹn ai trao nhẫn
về nhà…
đánh rơi
Qua cầu sừng sững Tháp Đôi
Ô hay hạnh phúc đơn côi…
láng giềng
Thôi thì cũng một chữ duyên
Hanh hao vạt nắng chiều nghiêng Tháp Cầu
Lạ chưa
chẳng biết về đâu
Bước đi thì vướng
ngoảnh đầu thì vương
Thắp chiều
một nén tâm hương
Ngày xưa xao xác
con đường lặng nghe…

VŨ ĐÌNH HUY

KHÔNG ĐỀ 14

vudinhhuy

Bại tướng buồn làm Lương sơn bạc
Ngày lên rừng tả đột hữu xung
Chiều gánh củi và thơ xuống chợ
Có cô em quá đổi thẹn thùng

Chàng sắp xếp lại gian nhà cỏ
Nàng mơ về những đứa con ngoan
Từ dạo ấy nắng,mưa và gió
Rất dịu dàng đậu bến nhân gian .

VŨ ĐÌNH HUY

CHÚA, TA VÀ EM

vudinhhuy

Từ em
son phấn lên môi
Ta lê bước Chúa
quanh đồi
nhân gian

Ta về
bại tướng huênh hoang
Câu thơ tiếu ngạo
lan man phận người

Em là ai
nhan sắc ơi
Ta là ai
giữa cõi người
mù câm

Em gieo tình xuống
cõi trần
Ta say
cởi áo thánh thần
khoác lên

Chúa ơi
chuông,
tiếng
nửa đêm
Bàng hoàng Nhật Nguyệt
bên thềm
níu nhau

Mù giăng đến tận
ngàn sau .

VŨ ĐÌNH HUY

KHÔNG ĐỀ SỐ 10

vudinhhuy

Trong em
thấp thoáng bóng Kiều
Trong ta
đã khép cánh diều
xưa xa

Con đường
Nguyễn đã đi qua
Có em dấu lệ
có ta gục đầu

Tàn canh chưa
cuộc bể dâu
Ngậm ngùi
con tốt
ngoái đầu qua sông

Trời ơi
một mảnh quần hồng
Oan khiên
Nguyễn khóc
bế bồng lên ngôi

Mẹ già
tóc trắng da mồi
Em gương
tô lại vành môi
hao gầy

Còn ta
uống bóng trăng
say .


VŨ ĐÌNH HUY

ĐOẢN KHÚC MỘT VÀ HAI

vudinhhuy

MỘT .

Lên chùa
lễ Phật cầu tâm
Con tim vô chủ
rì rầm
khói hương

Cúi đầu
lắng giọt vô thường
Ngẩng lên
vẫn một con đường
ngã ba .

HAI

Nhan sắc à
nhan sắc ơi
Em là Ngọc nữ rong chơi
hay là

Vô thường là cõi
không xa
Lung linh Bồ Tát
quanh tà áo
em .

VŨ ĐÌNH HUY

KHÔNG ĐỀ

vudinhhuy

Thôi nào
quán nhỏ liêu xiêu
Rót vào
cổ tích
dăm điều vu vơ

Thôi nào
ngày ngóng…
đêm mơ
Ơn em
đời biết
vần thơ thiên tài

Mùa Thu
đâu có phôi phai
Vàng rơi
vì nhớ
dấu hài em qua

Ta về
ngày tháng đã xa
Con đường vẫn thế
ngã ba
con đường

Ơn đời
tình vẫn khói sương
Run run
ta bước
con đường tinh khôi .

VŨ ĐÌNH HUY