anh về thăm lại ngôi trường cũ
nhớ bạn bè xưa nhớ những thầy
nhớ rặng thông già đêm gió hú
nhớ Đà Lạt lạnh cóng đôi tay
từng dãi Dã Qùy vàng bát ngát
ngã năm Phù Đổng áo sinh viên
Minh Thành , Hội Hữu cùng Hòa Lạc
ký ức một thời dễ đã quên
giảng đường Spellman ngày ấy
chính trị kinh doanh khát vọng rồng
cung đường đẹp nhất dành Kiêm Ái
hỡi bạn đồng môn có nhớ không ?
đường lên dốc ngược đồi Năng Tĩnh
thấp thoáng hoa đào nở sắc xuân
từng bậc đá xanh rêu phủ kín
đợi người năm trước ghé về thăm
rưng rức nắng chiều khu Học Xá
chạnh lòng thương cảm buổi hàn vi
người xưa cảnh cũ giờ xa lạ
biến động đành thôi lạc cố tri
em thăm trường cũ nơi chồng học
sau cuộc chiến buồn di chứng đau
bao mảnh đời riêng cười hoặc khóc
cũng là phận bạc khác gì nhau
Thụ Nhân , em hiểu trồng người tốt
đã hết rồi sao thế giới nầy ?
Em lắc chuông tim nhân loại thức
đẩy lùi cái ác cứu tương lai !
TRẦN BẢO ĐỊNH