DƯỜNG NHƯ KHÔNG PHẢI LÀ TÌNH YÊU!?

Đinh Tấn Khương

mua2.gif

Chi được sinh ra trong một gia đình khá giả và có vị trí cao trong xã hội vào những năm trước 1975. Ba Chi là một công chức chính phủ có nhiều quyền lực, mẹ thì điều hành một  thương vụ cỡ lớn, người anh trai của cô thì được học bổng du học ở nước ngoài.

Có lẽ nhờ vào gia thế, cũng như nhiều lần được người bố dẫn theo trong các dịp lễ lạc hoăc những lần hôi họp của các tổ chức.. đã giúp Chi tự tin và mạnh dạn trước công chúng.

Chi không đẹp đài các kiêu sa nhưng nét mảnh mai và ăn nói khá hoạt bát khiến cho Chi luôn nổi bật ở bất cứ nơi nào mà Chi đến. Chi là một học sinh khá, giỏi nhất là môn ngoại ngữ cùng với tài hùng biện củng như khiếu tổ chức.

Một hôm, cũng như thường khi, Chi được bố mẹ dẫn theo tham dự buổi họp mặt gia đình người bạn thân của bố, buổi họp mặt được tổ chức tại một nhà hàng sang trọng để đón tiếp người con trai duy nhất, du học từ nước ngoài trở về, nhân kỳ nghỉ cuối năm Tiếp tục đọc

CÂY SI

Đinh Tấn Khương

some_tree_painting_by_stingo128-d2z0ys1

Thường khi nói đến cây cỏ, người ta hay gán cho nó là loại trung tính, thế nhưng riêng cây si thì bao giờ cũng mang một giới tính rõ rệt, thường là ‘He’, đôi khi là’She’ nhưng rất hiếm.
Đây là loại cây mọc bốn mùa và không kỵ thổ nhưỡng. Nơi nào có hơi thở ấm áp của con người là nó có thể mọc một cách tự nhiên, thoải mái.

Lật tự điển tìm ở phần cây thì không thấy cây si. Lật qua phần si thì chỉ thấy si cuồng, si dại, si mê, si ngốc, si tình… phải chăng những cái si này gộp lại để thành cây si???.
Chắc là không rồi, vì cây si ngoài những đặc tính trên còn mang rất nhều ưu điểm khác. Đó là một trái tim nồng nàn đầy tình cảm, một sự can đảm vô biên và một sức chịu đựng dẻo dai, bền bĩ. Loại cây kỳ diệu này mới thấy mọc đó mà thoạt nhìn cứ tưởng như là đã 18-20 tuổi và nhiều khi còn già hơn nữa Tiếp tục đọc

NHỮNG CÂU CHUYỆN LẠ

đinh tấn khương

caudoila

Mấy năm trở lại đây, chúng ta thường nghe nhắc đến những thứ “lạ” xuất hiện ở VN, chẳng hạn như,:

  • Văn hóa lạ:  văn hóa “chửi và nghe chửi”  như “quán bún chửi” gần chợ Ngô Sĩ Liêm, Hà Nội, quán “sinh tố chửi” gần một trường đại học ở Thủ Đức.
  • Sinh vật lạ: sinh vật lạ trong áo ngực của phụ nữ, sinh vật lạ giống đỉa trong quần áo, sinh vật lạ bò khắp nhà dân ở Quảng Bình, sinh vật lạ trong trứng thịt kho sườn heo…
  • Tàu lạ: Tàu lạ đâm tàu đánh cá của ngư dân VN, tàu lạ cắt cáp tàu thăm dò dầu khí của VN ở biển Đông.
  • Người lạ thuê đất trồng “lúa lạ” tại VN.
  • Câu đối lạ &
  • Bệnh lạ..

1. CÂU ĐỐI LẠ:

Hôm nay ngày 13/03/2013,trong mục Diễn Đàn Bạn Đọc của trang mạng VnEpress có đăng một bài viết của tác giả Phạm Quốc Trung, anh cho biết đã đọc thấy hai câu đối khó hiểu “Nhân bất học bất thành lý/ Ngọc bất trắc bất thành khí” được treo trước sảnh một trường Trung Học Cơ Sở ở Hà Nội.

Và tác giả cũng chia sẻ:

“Từ trước tới giờ tôi chỉ được biết câu: “Nhân bất học bất tri lý/Ngọc bất trác bất thành khí”. (Tạm dịch: Người không học không biết gì. Ngọc không mài cũng không sáng, không thành của quí được).

Tôi thấy rất băn khoăn vì “thành lý ” khác với “tri lý” và “bất trắc” khác với “bất trác”. Tôi chia sẻ với mọi người và mong nhận được sự giải thích (nếu có) Tiếp tục đọc

ĐỔI ĐỜI

Đinh Tấn Khương

16452312-md

Valentyn Odnoviun

Bằng, thằng bạn mà tôi chơi thân gần ba chục năm nay, nếu không thân nhau thì có lẽ hôm nay tôi đã không nhận ra được hắn!?

Tôi quen biết hắn từ khi còn ở trại tỵ nạn, lúc đó hắn còn là một chàng thanh niên độc thân, nhanh nhẹn, hăng say, thích ăn uống, dễ kết thân với mọi người và luôn mang nụ cười đến với những người chung quanh, qua những câu chuyện vui lành mạnh (và cả những chuyện vui không lành mạnh dành cho những thanh niên độc thân như hắn)

Rời trại cùng một ngày, đáp cùng một chuyến bay và tạm ngụ trong cùng một hostel khi vừa đến Úc. Nhờ có hội nhà thờ bảo trợ cho nên gia đình chúng tôi dọn ra khỏi hostel sớm hơn, sau đó không lâu thì nghe tin hắn cũng dọn về ở chung với người bà con. Dù cách nhau cả tiếng đồng hồ lái xe nhưng chúng tôi vẫn còn tìm đến với nhau vào những dịp cuối tuần, chở nhau ra biển câu vài con cá đem về làm mồi, uống vài lon bia, kể dăm ba câu chuyện vui cho nhau nghe để cùng quên đi nỗi nhớ quê nhà Tiếp tục đọc

CHUYỆN TÌNH THỜI GHẺ NGỨA

Đinh Tấn Khương

motthoighenguadyk

Đọc xong bài viết “Một Thời Ghẻ Ngứa” của tác giả Phạm Hoài Nhân, nhắc cho tôi nhớ đến câu chuyện tình trong thời ghẻ ngứa, những ngày sau khi miền Nam mới được “giải phóng”.
Thật ra, ghẻ ngứa không phải là một căn bệnh lạ ở miền Nam trước kia, nhưng căn bệnh nầy chưa biến thành trận “đại dịch” như đã xảy ra trong khoảng thời gian sau 30 tháng 4 năm 1975
Bệnh ghẻ ngứa lan tràn ở miền Nam sau 1975 có thể là do bởi:

1. Cái ghẻ (Sarcoptes Scabiei), một loại ký sinh trùng gây bệnh ngoài da) được cho là du nhập vào miền Nam từ bộ đội, thân nhân cùng những cán bộ từ miền Bắc ồ ạt kéo vào miền Nam lập nghiệp và công tác.
2. Thuốc trị bệnh ghẻ ngứa bị khan hiếm.
3. Vệ sinh cá nhân trở thành “xa xỉ”, do thiếu xà phòng tắm, xà phòng giặt, nước sạch…
4. Giáo dục y tế phòng ngừa không được chú trọng.

Cái ghẻ (Sarcoptes Scabiei) xâm nhập biểu bì da, đào hầm và đẻ trứng, trứng nở thành ấu trùng sau chừng 3-4 ngày và phát triển thành con ghẻ trưởng thành trong vòng 3 tuần lễ (vì thế chu kỳ các đợt ngứa là cứ mỗi 3 tuần) . Căn bệnh lây lan rất nhanh, từ người nầy qua người kia, hay gián tiếp qua quần áo, chăn màn. Tiếp tục đọc

ÔN TÍCH CŨ BIẾT CHUYỆN NAY

 đinh tấn khương

tumblr_m9tzh2zRst1qzattso1_1280

Moment of Mercy, Sculptor Terry Jones, Photography by Guillermo Esteves

Ngày xưa, cụ Nguyễn Trãi đã dạy con cháu rằng:

“Đem đại nghĩa để thắng hung tàn
Lấy chí nhân mà thay cường bạo”

Vua Lê Thái Tổ cũng có tấm lòng nhân ái như cụ Nguyễn Trãi vậy.

Khi quân ta nổi lên đánh đuổi giặc Minh, nhờ lòng dân, với khí thế như vũ bão, quân ta đánh đâu thắng đó. Tướng nhà Minh là Vương Thông và quân sĩ của ông ta xin đầu hàng. Quân ta muốn giết chúng hết, để trả thù tội ác mà chúng đã làm trong suốt thời gian dài đô hộ đất nước ta.

Nhưng vua Lê đã không cho giết mà còn tha tội, ra lệnh cấp đầy đủ phương tiện cho bọn hàng binh Tàu về nước. Vua Lê đã nói với binh sĩ:

– “Bản tâm của người nhân đức là không giết người. Ta không nên vì muốn trả thù mà mang tiếng xấu muôn đời là giết kẻ đã đầu hàng”

Mấy lúc gần đây, nghe & đọc tin thì biết được ngư dân Quảng Ngãi ra khơi kiếm sống lại bị bọn cháu chắc nhiều đời của nhà Minh ngày xưa ăn hiếp, tịch thu hết hải sản đã đánh bắt, đánh đập ngư dân, tịch thu tài sản và đòi thêm tiền chuộc Tiếp tục đọc

TREO GIÒ

đinh tấn khương

DaliPatientLovers

Dali, Patient Lovers

Gặp thân chủ quen thuộc ,Bác sĩ ân cần thăm hỏi:

– Trông chị không được khỏe, có bệnh gì không, thưa chị?

Chị trả lời với vẻ mặt kém vui :

– Nhờ bác sĩ kiểm tra hộ huyết áp, nhức đầu quá đi!

Đo xong, thấy huyết áp vẫn bình thường.

–  Chỉ nhức đầu thôi hay còn có dấu hiệu gì khác đi kèm không chị?

Do dự một lát:

– Vừa gây lộn!

– Với ai?

– Với ông chồng chứ còn ai vào đây nữa!?

– Nhịn nhau thì tốt hơn, gây gỗ làm chi cho sinh bệnh?

– Mình nhịn nhưng ổng đâu có chịu nhịn!

– Sao thế, chuyện gì mà gay cấn như vậy?

– Thì mấy hôm rày ổng cứ lằng nhằng mãi. Cứ theo hỏi là chừng nào mới xả bỏ cái  hình phạt bị treo giò?

– Chị trả lời sao?

– Chưa biết!

– Thế thì anh gây với chị là phải rồi. Người ta đi ở tù còn biết rõ thời gian thọ án kia mà!?

– Nhưng trưa nay ổng lại gây nhiều hơn!

– Nguyên cớ gì?

– Thấy ổng đang buồn, sẵn có chút việc muốn nhờ ổng chở đi cho vui luôn.

– Anh có vui lòng chở chị đi không?

– Có, trông ông rất vui dù trời đang nắng gắt, tay xách nặng, lại phải đi bộ thêm một quãng đường xa, mồ hôi nhễ nhãi mà vẫn không một chút than phiền!

– Thế thì cớ gì lại gây?

– Về đến nhà tôi bảo ổng đi tắm, ổng vừa đi vừa huýt sáo bước lẹ vào phòng tắm. Lần nầy ổng tắm nhanh thần tốc, bước ra khỏi phòng tắm ông nhỏ nhẹ:

– Tới phiên em đó, vào tắm đi

– Tắm làm chi, đâu cần!?

– Sao em lại hối anh đi tắm, tưởng là….

– Mồ hôi nách nặng mùi quá, chịu không nổi chứ tưởng tưởng cái gì?

– Anh đã phản ứng ra sao?

– Ổng nổi khùng la toáng lên, hỏi có tức không chứ!?

– Chị về ngay, xem thử anh thế nào rồi?

– Sao bác sĩ nói vậy, ổng đâu có bệnh gì!?

– Bệnh bị dồn nén, coi chừng chứng cao huyết áp đột ngột đó chị à!

Kéo lui ghế đứng dậy, bước ra gần cửa còn rán quay người lại, nói khẽ:

– Già rồi bác sĩ ơi!

Mấy tháng nay không thấy anh chị trở lại để kiểm tra sức khỏe. Chẳng biết chuyện đã đi tới đâu rồi!?

đinh tấn khương

CÁI CỐI XAY

Đinh Tấn Khương

The Old Mill 0

Người miềnTrung gọi là cái “cối xay”, có nơi thì gọi đó là cái “cối nghiền”.

Cho dù gọi là cối xay hay là cối nghiền thì cũng chẳng có gì thay đổi về  chức năng của nó. Nếu cho nguồn phẩm gì vào thì thành phẩm của nó cũng chẳng thay đổi, có khác chăng chỉ là sự đổi khác về mặt vật lý mà thôi.

Nếu bỏ gạo vào thì thành phẩm sẽ là bột gạo, nếu bỏ bắp hay đậu xanh vào thì thành phẩm cũng phải là bột bắp hay là bột đậu xanh, vậy thôi!

Trong mấy năm gần đây, y đức của bác sĩ và nhân viên y tế thường được đề cập trên các mặt báo cũng như được nhắc nhở bởi nhiều quan chức nhà nước & ngành y tế.

Xin ghi lại những cái tựa và trích dẫn vài đoạn của các bản tin hay là những bài viết được đăng trên hai tờ báo mạng đang “ăn khách” nhất hiện nay tại Việt Nam, qua đó, quý vị có thể hình dung được y đức của bác sĩ và nhân viên y tế trong thời kỳ “kinh tế thị trường định hướng XHCN” đã và đang “xuống cấp” như thế nào!

Nếu có thì giờ thì xin mời quý vị hãy thử vào hai trang mạng nầy, đọc hết các bài viết thì sẽ rõ vấn đề thêm hơn Tiếp tục đọc

NGẪM NGHĨ SỰ ĐỜI

Đinh Tấn Khương

images

Đương quyền Thủ Tướng xứ Miệt Dưới hiện nay là bà Julia Gillard, vị “nữ Thủ Tướng” đầu tiên của Úc Đại Lợi, bà được một phát thanh viên của một đài phát thanh phong cho cái tên là Ju-liar Gillard và cái tên nầy được loan truyền rộng rãi trên các phương tiện truyền thông suốt trong những năm cầm quyền của bà.

Sở dĩ bà Gillard được phong danh như vậy là vì bà có biệt tài nói láo.

Cách nay 5 năm, dưới sự lãnh đạo của ông Kevin Rudd, đảng Lao Động đã dành được chiến thắng vẻ vang đưa ông lên ngôi vị Thủ Tướng, lúc đó bà Gillard chưa được nhiều người ta biết đến, nhưng ông Rudd đã cất nhắc trở thành phó Thủ Tướng và cho đảm nhận nhiều trọng trách mà ông đã tin tưởng ủy thác.

Sau một thời gian gần 2 năm cầm quyền, vì chính sách của đảng Lao Động gây mất lòng dân, nhiều cuộc thăm dò đã cho thấy chính phủ Liên Bang do đảng Lao Động lãnh đạo chắc chắn sẽ bị người dân bất tín nhiệm. Chính vì thế mà nội bộ đảng Lao Động quyết định thay ngựa giữa dòng, bàn tính lật đổ Thủ Tướng Kevin Rudd và đưa bà Gillard lên thay thế Tiếp tục đọc

TRẢ LỜI BÀI VIẾT “GIẤC MƠ NƯỚC MỸ” của Tác Giả Nguyên Giang

Em_ra_di_mua_thu

Bài dự viết về nước Mỹ gửi từ Sài Gòn bằng email, được đăng nguyên văn, không thêm bớt. Bài viết ngắn, tác giả 30 tuổi, cho biết đây là những câu hỏi mong được các chú bác anh em ở Mỹ trả lời.

Tôi muốn được đặt chân tới Mỹ
Nguyên Giang

Đó là điều mơ ước cháy bỏng của tôi từ khi biết nhận thức sau khi rời Trung Học để bước vào đời. Vì sao ư? Để tôi tìm hiểu về nền văn hóa, chính trị, giáo dục, kinh tế của nước này. Để tôi tự trả lời cho nhiều câu hỏi cứ thôi thúc trong đầu mình bao nhiêu năm qua từ khi tôi biết nhận thức về đời sống.(ngưng trích)

Trả lời:

Trong những năm cuối thập niên 60, tôi cũng đã từng có chung một giấc mơ như bạn, đó là giấc mơ “Muốn được đặt chân tới Mỹ”. Nhưng với bạn, là để muốn tìm hiểu nhiều điều về nước Mỹ, còn với tôi, thì lúc ấy, chỉ có một mục đích đơn giản, đó là giấc mơ theo đuổi bậc đại học, duy nhất chỉ có vậy mà thôi!

Coi như một giấc mơ bởi vì tôi đã không đạt điểm cao trong kỳ thi tú tài 2 để có thể nhận được học bổng, và, mặc dù lúc ấy tôi cũng đã xin du học theo diện tự túc về ngành giáo dục tại Mỹ nhưng lại không đủ điều kiện tuổi tác, bởi, sau biến cố Tết Mậu Thân tuổi động viên bị hạ mất một năm! (Xin nói rõ, gia đình tôi không phải diện khá giả, nhưng tôi đã dám đánh liều, tin vào ý chí của mình, có thể vừa học vừa làm, hy vọng kiếm đủ tiền phụ thêm cho những chi phí giáo dục và đời sống bản thân).

Rồi, lại một lần nữa, tôi đã không đạt được giấc mơ đó, dẫu rằng tôi có đủ điều kiện để vào đất Mỹ theo diện thuyền nhân tỵ nạn, cũng chỉ vì tôi đã từng nghe nhắc đến nước Mỹ như là vùng đất cơ hội (land of opportunity) nhưng, ở đó, hoặc là bơi hay là chết (either swim or die) bởì thế, tôi đã đi tới quyết định khi tự đánh giá hoàn cảnh, gia cảnh và bản thân của mình vào thời điểm đó, thời điểm trong những năm đầu thập niên 80, tôi đã không còn dám bước chân đến Mỹ, bởi sợ mình không bơi giỏi, cho nên đã chọn Úc là nơi dừng chân Tiếp tục đọc