Ngày Xuân Sau Tết

tranvanle

Ngày ra Giêng rồi, gió rất êm, nắng ban mai ấm, nắng nghiêng nghiêng, bầy chim sẻ đã bay về đủ, nhánh liễu đong đưa mặc sức chuyền…

Ngày rất êm đềm, cỏ rất xanh và hoa như mắt chớp long lanh, lát đây hoa nở cười trong nắng, lúc đó chắc là em nhớ anh?

Hết Tết, đời không hết nhọc nhằn, đường xe xuôi ngược, bụi tung tăng…Ờ trong bụi đó bao nhiêu khói, bao tiếng thở dài gió dọc ngang?

Em trong đám bụi, anh trong bụi, hai dãy lề hoa cỏ bụi mờ, thi thoảng có người đi tản bộ, tay đùa nắng gió thấy rồi thơ?

Ra Tết, bài thơ còn chút Tết, em cầm lên chuyến bus em xa; cái gần: hoa mới rơi vài cánh, rớt xuống lề đường lại nở hoa!

Xứ Mỹ toàn hoa – Mỹ thật kỳ: cờ hoa như ngọc giát lưu ly, đường hoa như ngọc người vương vãi, ánh mắt người yêu chan chứa chi?

Anh biết là em sẽ trả lời: trong lòng em chứa nhớ thương thôi, miếng cơm manh áo đời xui khiến, nhớ lắm Quê Hương ở cuối trời…

Ở đây xứ Mỹ không toàn Mỹ mà triệu triệu người kết tụ nhau, da trắng, da đen, vàng với đỏ, đất lành chim đậu, nắng trên cao…

Hết Tết, ra Giêng, nắng thật hồng, tôi thèm nhìn nắng dọc con sông, con sông chở tuyết vừa tan đá, đá hóa thành mây trắng bập bồng…

Trần Vấn Lệ

One thought on “Ngày Xuân Sau Tết

  1. Ngày Xuân sau tết nắng thật hồng! Sông băng tan tuyết hóa mây bồng…Xứ Mỹ đủ màu da sống chung…Nắng trên cao hòa thân ấm trong..Có hỏi trả lời chỉ nhớ thương! Đời cùng khốn khó ngại yêu đương!Chỉ mơ với mộng lòng tơ tưởng…Thơ thẩn mông lung bước trên đường…NHỌC NHẰN đời bụi bụi đời vương…Bao tiếng thở dài nghe cảm thương…Bầy chim se sẻ khao khát sống ”Nhìn hoa trong nắng nắng vàng thơm…”

    Thích

Comment