Mùa Xuân ngại ngùng lối nhỏ
Khẽ thôi, vạt nắng lưng đồi
Cánh bướm chao vờn trước ngõ
Mơ hồ nhặt sợi tình rơi.
Mùa Xuân đi ngang vườn cỏ
Lỡ tay đánh thức hoa vàng
Mùa Xuân dịu dàng thổ lộ:
“Em là ngọn gió lang thang”
Mùa Xuân vẽ thêm quầng mắt
Nâu nâu màu sữa cà phê
Mùa Xuân tô hồng môi nhạt
Thơm như giọt nắng rơi về.
Mùa Xuân cầm tay nói khẽ:
“Đừng quên lời đã hẹn thề”
Sương -hay là mưa- như lệ
Ngàn sau buốt lạnh sơn khê…
Tôn Nữ Thu Dung

Như một bức tranh vẽ mùa xuân. Dịu dàng nhưng sao lại nghe buồn buồn. Nhất là câu Ngàn sau buốt lạnh sơn khê
ThíchThích
Thơ, nên phải giả bộ buồn đau chút đỉnh đó mà!!!
ThíchThích
Sơn khê mưa sương như lệ…Thơm giọt nắng nhớ hẹn thề…Môi nhạt tô hồng nét vẽ Đôi mắt quầng đen mỏi mê!Gió lang thang gợi tình ý..Hoa vàng rung động thầm thì…Mùa xuân dịu dàng nhè nhẹ…Đi trong mơ ký ức về…MÙA XUÂN!
ThíchThích
Hay nha aitrinh,
nhận được tin nhắn của D. chưa?
ThíchThích