khi lên rừng xác xơ chiều phố thị
lá me bay vàng bay đến vô bờ
những gốc cây già kể chuyện dâu bể
những con đường nhớ ai ngất ngơ
bầu bạn với xác bằng lăng trôi tím
suối nguồn ơi chảy đến nơi nào
lưng bầu rượu mà hồn không tri kỷ
non xanh xanh chi đến thiết thao
vách đá dựng chót vót trời mây tạc
kiếm cung treo trên cong nửa nét mày
hồn hảo hớn treo bên dòng khinh bạc
phù vân chìm dưới đáy mắt gian nhân
xác lá bay có chạm đến vô thường
con chim hót vẫn trời xanh ngửa cổ
nên ta gọi em là bài ca thiên cổ
khi sầu đời chợt lên tiếng thanh tao
Trương Đình Tuấn

”Em bài ca thiên cổ!”Sầu đời thanh tao cố…Hát hết hơi ngoái cổ…”Nhà ta nơi thân trú!”-Chim xanh hót ngửa cổ…Bầu trời mây lững lờ..Vách đá cao hoạn lộ Đáy mắt chìm nhớ xưa…-Bằng lăng tím suối mơ..Trì kỷ bầu rượu Thơ Bên gốc cây già kể…Đường xưa rừng xác xơ!”Em bài ca thiên cổ! Chiều phố thị bơ vơ Lá me bay trong gió..Buồn bất chợt ngẩn ngơ…”!?
ThíchThích