Tôi bất ngờ gặp cô bé này ở 40 Năm Thuyền Nhân Việt Nam Hội Ngộ tổ chức tại Quận Cam ,Cali ( chủ nhật 28/6/2015). Khi thấy tôi cầm bức tranh của Họa Sĩ Ann Phong tặng để đấu giá gây quỹ , cô bé đưa cho tôi một quyển thơ của cô với bìa sách cũng là một tranh vẽ của họa sĩ Ann Phong.
Cô là một thuyền nhân bé nhỏ rời Việt Nam lúc mới 2 tuổi.
Cô không biết nhiều tiếng Việt. Cô làm thơ bằng tiếng Anh. Dễ thương , khiêm tốn và tài năng…Đó là cảm tưởng chung của chúng tôi về cô bé.
Một ngẫu nhĩ , một hạnh ngộ hay một đồng thanh tương ứng ??? Tất cả.
Và cô hiện là thạc sĩ nghệ thuật và văn học sáng tạo, giáo sư dạy văn học tại Los Angeles (Hoa Kỳ)
I am tired of having five different names;
Having to change them when I enter
A new country or take on a new life. My
First name is my truest, I suppose, but I
Never use it and nobody calls me by this Vietnamese
Name though it is on my birth certificate –
Tue My Chuc. It makes the sound of a twang of a
String pulled. My parents tell me my name in Cantonese
is Chuc Mei Wai. Three soft bird chirps and they call
me Ah Wai. Shortly after I moved to the U.S., I became
Teresa My Chuc, then Teresa Mei Chuc. “Teresa” is the sound
Water makes when one is washing one’s hands. After my first
Marriage, my name was Teresa Chuc Prokopiev. After my second
Marriage, my name was Teresa Chuc Dowell. Now I am back
To Teresa Mei Chuc, but I want to go way back . Reclaim that name once
given and lost so quickly in its attempt to become someone that would
fit in. Who is Tue My Chuc? I don’t really know. I was never really her
and her birthday on March 16, I never celebrate because it’s not
my real birthday though it is on my birth certificate. My birthday is on
January 26, really, but I have to pretend that it’s on March 16 because my
Mother was late registering me after the war. Or it’s in December, the date
Changing every year according to the lunar calendar – this is the one my
Parents celebrate because it’s my Chinese birthday.
All these names and birthdays make me dizzy. Sometimes I just don’t feel like a
Teresa anymore; Tue (pronounced Twe) isn’t so embarrassing. A fruit learns to
Love its juice. Anyways, I’d like to be string…resonating. Pulled back tensely like a bow
Then reverberate in the arrow’s release straight for the heart.
By Teresa Mei Chuc
“Names” first appeared online in Babel Fruit and in print in New Poets of the American West anthology (Many Voices Press, 2010)
Những cái tên
By Teresa Mei Chuc
Thật mệt mỏi vì có năm cái tên;
Phải đổi tên mỗi khi nhập cảnh
Một nước mới hay bắt đầu một cuộc sống mới. Cái tên
Đầu Tiên, với tôi, là thực nhất, nhưng
Tôi không dùng, cũng không ai gọi tôi bằng cái Tên
Việt ấy, cho dù nó được ghi trong giấy khai sinh –
Tue My Chuc. Cái tên bập bùng giọng mũi
Tiếng sợi dây căng. Ba mẹ nói tên tôi trong tiếng Quảng Đông
là Chuc Mei Wai. Ba tiếng chim hót mềm, và Ah Wai
Là cái tên cha mẹ tôi thường gọi. Vừa đến Mỹ, tôi hóa thành
Teresa My Chuc, rồi Teresa Mei Chuc. “Teresa”
Là tiếng nước khi ai đó rửa tay. Sau đám cưới đầu
Tên tôi là Teresa Chuc Prokopiev. Sau đám cưới thứ hai
Tôi là Teresa Chuc Dowell. Bây giờ tôi trở lại
Là Teresa Mei Chuc, nhưng tôi muốn trở về. Đòi lại cái tên ngày nào
Tôi từng nhận rồi nhanh chóng mất vì cố trở thành một ai
phù hợp. Tue My Chuc là ai? Tôi không biết. Tôi chưa bao giờ thực sự là cô,
Sinh nhật cô, ngày 16 tháng Ba, tôi chưa từng kỷ niệm
Đó không phải là ngày sinh thật của tôi dù giấy khai sinh ghi vậy. Thật ra tôi sinh
Ngày 26 tháng Giêng, nhưng tôi phải giả vờ rằng sinh ngày ấy, bởi vì
Sau chiến tranh mẹ tôi làm giấy chậm. Hoặc vào tháng Mười hai, còn ngày
Thay đổi hàng năm vì theo âm lịch – ngày hôm ấy
Cha mẹ tôi kỷ niệm vì đó mới là ngày sinh Trung Quốc của tôi.
Những cái tên và những ngày sinh ấy làm cho tôi chóng mặt. Đôi khi tôi không thấy mình
Là Teresa nữa; Tue (phát âm TWE) thì không đến nỗi quá rầy rà. Một trái cây học cách
Yêu dòng nhựa chính mình. Dù sao, tôi muốn là sợi dây…cộng hưởng. Như chiếc cung co mạnh
Rồi dội lại bằng mũi tên bắn thẳng vào tim.
Translated into Vietnamese by Ngo Tu Lap
Năm Tên năm ngón tay Kênh!Cứ Chênh với Lệch vẫn trên tay người?Vẫn Một Cái Tên để gọi Tất cả năm ngón chung ngồi BÀN TAY!”Tuệ Chức Mỹ”Tên tôi đây!”Mười Sáu tháng Ba-sinh nhật đó ngày!Thật sự hai Sáu mười hai -Chính ngày Sinh thật ngoài giấy Khai sinh…Tên tôi cứ đổi liên miên…Thiệt tình tôi thích đầu tiên tên mình-Mẹ đặt muốn giữ Y nguyên Ai gọi tên đó tôi liền chịu ngay.”
“Một trái cây học cách
Yêu dòng nhựa chính mình…”
Vâng , không phải là yêu vị ngọt mà phải học cách yêu thứ đã chắc chiu để làm ra vị ngọt.