Bàn chân dã thú
Lội xuống phố người
Cuồn cuộn gió dữ
Xô trời chơi vơi
Ngựa khô nước mắt
Ngựa không im nằm
Bão cuồng quay quắt
Vó câu thét gầm
Yên cương hụt hẫng
Lưng đồi cỏ khô
Hí tung bờm lộng
Nan tranh quần hồ
Bên đời quằn quại
Ghì đôi chân đau
Lưng đồi dốc xoáy
Quặn lòng bể dâu …
ĐẶNG KIM CÔN

Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời…!
ThíchThích
Ngựa này không phải ngựa hoang, Nguyên Vi!
Là chiến mã đã không còn yên cương…
Cám ơn bạn.
ThíchThích
Bên đời quằn quại
Ghì đôi chân đau
Lưng đồi dốc xoáy
Quặn lòng bể dâu …
Dữ dội quá…rất hân hạnh được biết Anh!!!
ThíchThích
Rất hân hạnh được làm quen với bạn.
ĐKC
ThíchThích
Nghe như có tiếng vó ngựa dập dồn trong từng câu thơ!
ThíchThích
Bạn đã nghe được nỗi lòng của ngựa rồi đấy, xúc động lắm!
ĐKC
ThíchThích
Những câu thơ ngắn , dứt khoát , mạnh mẽ và đau…
ThíchThích
Cám ơn bạn sống với tác giả những năm tháng này.
ĐKC
ThíchThích
Bài này hay dễ sợ , anh Đặng Kim Côn
ThíchThích
Bài viết năm 1982, sau những ngày từ “trại nhỏ” về.
Cám ơn Thu Dung.
ĐKC
ThíchThích
Bài Thơ âu sầu!Lắng đọng lời đau!Ngựa nào nan tranh?Yên cương hụt hẩng?Ngựa nào ghì chân?Quặn lòng quắn quại!?Lốc nào”dốccv”xoáy?Hết gió rồi bão!Lời Thơ tuôn trào ..Nước mắt nghẹn ngào!Vó câu gầm gào..Ngựa ơi mạnh nào!
ThíchThích
Hình như chàng Ngựa Hoang này có một Vết Thù nên quằn quại đớn đau ??? thưa nhà thơ .
ThíchThích
Là vết hằn đau đớn chung của những ngày tháng không riêng ai đấy KYM ạ! Hy vọng câu hỏi của KYM không phải đợi một trả lời.
Cám ơn KYM.
ĐKC
ThíchThích
Có một người nữa… nước mắt nghẹn ngào với ngựa, đúng là… những lời đau.
Cám ơn ÁiTrinh chia sẻ.
ĐKC
ThíchThích
anh Đặng Kim Côn , thứ sáu anh Huy mổ tim … Thấy hậu quả của các nhà văn nhà thơ chưa ???
ThíchThích
Buồn… “dễ sợ”! Chắc tại trái tim anh Huy chân chính hơn ĐKC nên ít đề kháng.
Cầu mong cho anh í chóng bình phục, anh í còn cái hẹn đi thăm ĐKC nữa mà.
ThíchThích