từ người cất bước đăng trình
vô duyên tôi lại thấy mình mỏi chân
từ người nghe giá bắc phong
vô duyên tôi lại thấy lòng căm căm
níu nhau về lại chỗ nằm
tìm hoài hơi ấm mùa đông năm nào
cỏ còn úa mặt hư hao
cách chim năm cũ phương nào thiên di
từ rừng rộ nụ dã quỳ
hớt hơ một gã từ quy hót xằng
từ tôi chùng lại ăn năn
mới hay cái lạnh chưa quen bao giờ
lạnh từ rơm rạ sững sờ
con bù nhìn gió ngẫn ngơ giữa đồng
một đôi quang gánh mùa đông
bước cao
bước thấp
đồng không quay về
trần thiên thị

lạnh từ rơm rạ sững sờ
con bù nhìn gió ngẫn ngơ giữa đồng
một đôi quang gánh mùa đông
bước cao
bước thấp
đồng không quay về
Buồn quá, anh Trần Thiên Thị…
ThíchThích
Từ những gì làm tôi thẩn thơ..Từ người từ chỗ từ bơ vơ..Chân mỏi nghe lạnh chợt sững sờ..Khập khiểng bù nhìn gió ngẩn ngơ..Đồng không mông quạnh hớt hơ …Quay về ngồi nhớ.bơ phờ..Dường như bỏ lại tình cờ nơi đây?
ThíchThích