Có ai vừa đánh rơi nỗi buồn
da diết
mênh mang …
tôi nhặt về
sướt mướt suốt mùa trăng khuyết
trả cho ai đây
những con đường cỏ biếc
im lặng trong chiều
ướt sũng giọt mưa mau.
những giọt mưa vụng về
chẳng ôm trọn đời nhau
nên hoàng hôn cứ bàng bạc
một màu nhung nhớ.
Có ai vừa đánh rớt tình yêu
tôi nhặt được
cũng giữa một ngày
màu trời xám xịt
con đường đi qua
chỉ mình tôi với gió
gió lặng thinh
mây lặng thinh
lượn lờ bên mặt hồ phẳng lặng
có đôi chim sâu cụng đầu ríu rít
chẳng rời nhau
mặc chiều rớt thật mau
Tôi nhặt được
chút tình
ai thả
lãng đãng
giữa mưa thu
nồng nàn hương cốm
biết trả cho ai
cho ai
cho ai
ôi ai đó
chắc nào biết trân trọng tình yêu
Tình yêu
giá như tôi có một tình yêu
tôi sẽ
ôm chặt trong đôi tay mỏng mảnh
dù có trải qua trăm nghìn cay đắng
dù đời có vùi dập
giữa ngàn con sóng bủa vây
tôi vẫn không để tình rơi rớt
qua những kẽ tay
sẽ nắm chặt
áp vào ngực
nơi trái tim màu đỏ thắm.
Ngọc Yến
trả cho ai đây
những con đường cỏ biếc
im lặng trong chiều
ướt sũng giọt mưa mau.
Hay quá chị Ngọc Yến
ThíchThích
Chào NY và bài thơ đầu tiên đăng trên TuongTri !
ThíchThích
Tình yêu nắm chặt
Trong đôi bàn tay
Dù đời vùi dập
Trăm nghìn đắng cay …
Bài thơ nhiều nuối tiếc nhưng cũng thật kiêu hãnh
: tình yêu không được trao tặng mà bị đánh rơi… và có người cúi xuống nhặt về…(Xin lỗi chú TẠ CHÍ THÂN, con bắt chước kiểu thơ của chú , làm thử 4 câu để tặng nhà thơ NGỌC YẾN )
ThíchThích
Thơ của con làm hay hơn chú mà sao gọi là bắt chước cho được.
ThíchThích
Tình yêu lạ lắm, bạn NY ơi. Nó có lý lẽ riêng của nó, nên ai đó đánh rơi (hay cố tình vứt bỏ) tình yêu thì cũng đành vậy! Thấy để làm thơ thôi, nhặt mà làm gì….
ThíchThích
Hình như tui cũng có gởi bài NHẶT lâu rồi phải không TNTD?… Ngọc Yến làm thơ quá hay!
ThíchThích
Dạ phải thưa ông . Đã nói phải kèm theo phong bì nằng nặng mới đươc đăng mà .
ThíchThích
” giữa ngàn con sóng bủa vây
tôi vẫn không để tình rơi rớt
qua những kẽ tay
sẽ nắm chặt
áp vào ngực
nơi trái tim màu đỏ thắm. ”
Ngọc Yến thân thương , ôm sâu vào trái tim để máu tràn đầy nuôi lớn khôn đàn con trẻ , bây giờ đây mỗi khi chiều về
“có đôi chim sâu cụng đầu ríu rít / chẳng rời nhau ”
nghe tiếng thở dài của gió mùa , bạn ơi
ThíchThích
Chào bạn Ngọc Yến đến cùng Tương Tri. Bài thơ của bạn nói về nỗi buồn làm tôi bâng khuâng , nói về cô đơn làm tôi ray rứt , nói về tình yêu làm tôi hoang mang… bạn đã lôi tôi trôi tuột theo cảm xúc bạn…
Bởi tình yêu là nhiệm mầu cổ tích
Lỡ tay rồi vuột mất giữa hư vô
Tôi muôn đời như chiếc lá ngây ngô
Rơi lơ đãng vào cuối chiều tiễn biệt .(TNTD)
ThíchThích