Anh mải mê
ruợt đuổi
theo mặt trời
Quên đi
những gì dung dị nhất quanh mình
Anh mải mê
tìm chân lí mới
Quên đi
những hạnh phúc bé nhỏ sau lưng
Anh mãi tìm
nguồn ánh sáng lạ
Quên đi những hiểm nguy
đang ẩn nấp
Và …
Anh rơi vào vực thẳm
Buồn bã
kiếm tìm
những gì đã mất
Chẳng thấy dáng em đâu?
Anh lục tìm lại ký ức
Chỉ thấy bóng tối
Và … đêm đen… chờ sáng
Phía em
Ánh mặt trời sẽ lại đến ngày mai…
MINH VY
Tên thật: Nguyễn Thị Bình Vy
Nguyên quán: TPHCM
Có truyện ngắn đăng trên một số báo và tạp chí như: Áo Trắng, Tài Hoa Trẻ, Tiếp Thị Gia Đình, Gia Đình Hiện Đại, Thế Giới Gia Đình, Thế Giới Văn Hóa, Thế Giới Mới, Giác Ngộ, Mẹ Yêu Bé, Hội Nhà Văn TP.HCM, Tạp chí Nhà Văn (VN),…
Tâm sự: Sáng tác văn như một giấc mơ đôí vơí tôi, vì đó là nơi để thỏa sức tưởng tượng và ươc mơ cho các nhân vật của mình.
Cám ơn Tương Tri và chị Tôn Nữ Thu Dung nhé. Minh Vy viết truyện nhiều, thơ thì có 1 bài này thôi.
ThíchThích
Cám ơn chị Thu Dung đã hiểu và thật tâm lý quá. Nàng Minh Vy cho em đi thoải mái, nhưng cũng phải về nhà thôi mà…
ThíchThích
Chẳng cần đi tìm, chẳng cần rượt đuổi ..ánh mặt trời rồi cũng sẽ lại đến trong ngày mai!
Cám ơn Minh Vy đã nhắc, để được”sống tự tại”
ThíchThích
“Anh mải mê
tìm chân lí mới
Quên đi
những hạnh phúc bé nhỏ sau lưng…”
NV khoái hai câu này, mang nhiều tính triết lý! Cảm ơn tác giả.
ThíchThích
Chào người bạn mới của TT !
ThíchThích
Hạnh phúc thật đơn giản phải không Minh Vy.Tìm chi cho xa xôi rồi rốt cuộc cũng phải quay về …
ThíchThích