đoản khúc: dọc đường gió bụi

 

1.

ngọt lời một chút. nghe em
đừng như lửa sấm. cháy mềm đời nhau
hôm nay ảo mộng ngày sau
choàng ôm gió đắng. trắng màu thời gian

2.

điên mê. ta ngã dịu dàng
gục đầu. thơ khóc. nhòa trang sử tình
phù trầm trổ nụ tâm kinh
môi khô mấp máy. ngôn tình khói sương

3.

mang thai với cõi vô thường
rướn mình. kết tụ mùi hương lên trời
thưa em: giả tưởng rối bời!
hình ta cổ quái. ơn đời và em

4.

ngực tràn máu lạnh vào đêm
xác bên vực tối. nhịp tim loạn cuồng
mặt trời. nhìn sững tay buông
cũng đành. khụy gối. nghe chuông gọi hồn!

khaly chàm

khỏa thân cùng ngọn gió

khalycham

rướn mình nhìn mãi vết thương
máu thơm khô giọt. văn chương nhạo cười
ta chơi liều lĩnh em ơi
bên bờ vực tối nói lời điên mê!

bao năm gió tát mặt hề
cứa sâu hốc mắt. đi. về. tay không
câu thơ hóa cọng cải ngồng
nở hoa ngũ sắc cầu vồng tặng em

mặt trời xanh rụng cuồng đêm
liêu trai em khói cuộn mềm đời ta
nằm co gối. hỏi trời già
con ôm huyễn mộng ta bà được không
phán rằng: thì cứ lông bông!

Kha Ly Chàm

liên tục hình ảnh hiện

khalycham

#1
đẳng cấp bộ mặt trá hình
lời nói mơn trớn dỗ dành ẩn ức
truyền dẫn nọc độc man trá vào những buồng tim hấp hối
âm mưu vang lên tiếng rúc chứa mầm nhân ái
trừng mắt nhìn máu loang chảy hóa lửa nhảy múa
vô số chiếc lưỡi nhám nhúa mọc đầy gai nhọn
và kẻ răng luôn ứa tràn dịch vị khát thèm…
cảm nhận tần số nhiệt năng phản kháng vô hình
như thế từng ngày
sự sống đơn độc bị cùm gông trong bóng tối

#2
dục tính đẩy cửa bước vào tâm thức
hiện thể xoáy tròn trôn ốc lên men
bầy muỗi hát bài ca thánh linh
giai điệu hòa thanh
phấn khích mười ngón tay ngo ngoe mở mắt
không gian treo ngược ý niệm
con chim của mùa xanh mất phương định vị
bàn chân còn thơm mùi bùn đất quê hương lú lẫn đường về
loài kí sinh cụt đuôi lí tưởng
bám vào ánh chớp sắc màu đánh đu tuyệt vọng
rơi xuống những ảo hình dị biến
chờ ngày tái sinh?

#3
ngồi yên để rồi tự khâu vá bóng mình
nếu có thể được mở miệng
ngôn từ là một phép mầu nhiệm
và hít thở không khí tự nhiên không cần xin giấy phép
trên bầu trời mây trôi màu vẩn đục
bầy chim trầm cảm suy nhược thần kinh
ngọn gió huyền bí mang về bóng ma ken dày
chiêu dụ các đấng sặc mùi tâm linh
nằm ngửa mặt cười ngất ngưởng
miệng trào ra nhiều loài rắn độc
chúng biết nghe và lắc lư theo họng kèn qua lại?
khi ấy tôi vịn bóng mình đứng dậy
định hướng chạy băng qua đám đông người
dường như họ đang gào khóc…

khaly chàm

sài gòn đêm 11/2014

bình minh. đời tạ ơn nhau

khalycham

náu thân vào giọt đêm tràn
mắt khuya rướm máu ngỡ ngàng điêu linh
núi sông chìm xuống vô minh
chừng nghe âm vọng muôn nghìn đau thương

choàng ôm gió đứng tìm hương
khát trăng hú quỷ vô thường cùng say
cuồng ca sương rụng nào hay
lòng reo man dại hồn bay phương nào

bình minh. đời tạ ơn nhau
mai sau ánh mắt trầm màu thiên thu
thưa em: môi thơm ngục tù
cháy trong hơi thở hời ru cuộc tình!

KhaLy Chàm

hình dung từ ý tưởng

khalycham

bỗng dưng thèm ngậm mặt trời
thổi hơi bức xạ trắng đời mình chưa
bàn tay mọc nhánh xanh xưa
choàng ôm ngọn gió gọi mưa ru tình

hồn linh trổ nụ lân tinh
chuỗi tia chớp lóe ảo hình mộng du
em đi khoác áo sương mù
chưa xong vai diễn… ta ngu ngơ nhìn

khóc cười là chuyện linh tinh
hãy đem số mệnh chúng mình ra phơi
ngửa mặt hú nắng khàn hơi
bóng ta trốn chạy cuộc chơi điêu tàn!

cô đơn là để thở than
sao bằng vũ trụ hỗn mang đêm-ngày
nửa ta một mảnh di hài
nhập tràng sắc tướng quái thai mặt người…

KHA LY CHÀM

ngày đầu năm 2016

tháng 6 & kỉ niệm

khalycham

mây chớp trắng theo đường bay rỗng gió
cầm trên tay bí ẩn vọng âm cuồng
hơi thở mỏng ủ sắc màu của nắng
sao ngùi lòng trôi dạt mộng trầm hương

bao năm rồi đi lặng lẽ vào mưa
lời niệm khúc mùa hạ vàng trong mắt
hoa đỏ rực giữa ngực đời rất thật
với bóng mình em chải tóc trăm năm?

lỡ nhịp rồi thuở lặng im tinh khiết
bài thơ yêu chết trẻ với câu thề
con chữ xám màu tro tàn phán quyết
không còn gì! hình ngả xuống cơn mê

chỗ chúng ta ngồi dường như đã cũ
chắc em không còn nhớ đến tôi đâu
xin giữ mãi một chút gì như khói
ảo ảnh buồn rụng xuống hóa niềm đau

KhaLy Chàm

*tp tn mưa tháng 6

ẩn dụ đêm

khalycham

không thể nào tái hiện lại giấc mơ
hãy níu giữ câu thơ lang thang ngoài ý niệm
ngọn gió hoang vu luôn nghi ngờ thời tiết
bầy đom đóm lập lòe ảo giác phía bóng mưa

tâm tưởng treo ngoài hốc mắt mãi đung đưa
chúng ta đánh mất biết bao điều dự cảm
bàn tay nâng niu nỗi buồn nhú mầm thể nghiệm
con chữ ngửa mặt lặng im thở ra lắm khói hình

em đổ tro bụi thời gian xuống đáy vực tâm linh
nghe niềm tin chảy ngược vào tim ngộ độc
chiếc lưỡi của đêm liếm từng tiếng nấc
những đóa hồng ứa máu gục chết trước thềm rêu

thắp lên mặt người lóe sáng chuỗi âm thanh
cái chớp mắt được tưởng niệm theo từng ví dụ
dường như mùi hương tình yêu tìm đường bay di trú
giấc mơ… chợt quay về bật khóc giữa trang thơ!

KHALY CHÀM

qua Bình Dương say với bạn ta

khalycham

(để tưởng nhớ Lưu Vân đã ra đi…)

.Lưu Vân
dốc đời trượt chạm thời gian
trời xuân vàng nắng vô vàn hoa bay
choàng vai kiều nữ chau mày
dăm ly bia bọt đếm ngày qua mau

.Chu Ngạn Thư
chiều rơi tiếng đỗ quyên sầu
buồn chi em hỡi, quê nào mù xa?!
hãy say cùng với bạn ta
không thành tri kỷ sẽ là tri âm

.Nguyễn Tiến Đường
bạc đầu chưa phải trăm năm
chạy vòng trong cõi thức tâm khóc-cười
chỉ là lãng tử em ơi!
thi nhân nào biết vận thời là chi

.Lê Kiệt
tháng giêng biếc lá xuân thì
rượu nồng sao ngọt được gì trên môi?
mùa hương tóc rẽ đường ngôi
tìm trong mắt lệ em cười dáng xưa

KHALY CHÀM

lời chào ngày Xuân

khalycham

chào ngày mới chào giọt sương lấp lánh
chào nắng ban mai chào lá biếc trên cành
chào tiếng chim hót bên cửa chiếc lồng xanh
chào hơi thở xuân trong cây đời nứt nhựa

ngày mới lên núi chơi hay bước nhẹ vào chùa
chung đài ngân vang chốn bình yên trầm mặc
chào núi tuổi triệu năm nhìn người đi xuôi ngược
thầm hỏi lòng tâm nguyện những cầu-xin?

ngày mới cụng ly để nhớ thuở chúng mình…
nhớ hương bờ môi dù màu thời gian xám lặng
ngày mới chào ta bóng nghiêng theo ngày nắng
chào câu thơ hóa thân trong bùn đất ngọt ngào

chào con sông quê thơm ngát lời ca dao
ta tắm mát hồn lang thang theo dòng chảy
chợt bắt gặp tuổi thơ bàn tay vẫy
thuyền giấy bềnh bồng chở mơ ước về đâu ?

xin chào đất trời cao rộng biết dường nào
chào những trái tim đang cùng nhịp đập
chào hạnh phúc trên những con đường trong mắt
chào ngày xuân ta thêm tuổi sống làm người.

KHA LY CHÀM

CHẠM VÀ VANG

khalycham

lòng cũng muốn chân chạm bờ bỉ ngạn
bát nhã thuyền đáy rỗng sợ hồn kinh
ta treo áo giang hồ trên cành liễu
A di đà… hẹn lại kiếp lai sinh

mười phương Phật sao quá dài con số
đếm ngất ngư chưa giáp hết chỗ ngồi
có vị nào còn lang thang nơi trần thế
ta xin mời cạn vài cốc cho vui ?

nếu phạm giới kẻ phàm phu chịu tội
đã còng lưng thêm nữa có sao đâu
mấy mươi năm hít thở bằng thơ, rượu
luyện “sơ gan thần chưởng” bạc mái đầu

lòng cũng muốn vào chùa nghe hoằng pháp
sợ nhà sư phát hoảng miệng ta cười
lạ lùng gì hơn triệu năm có thể
thiên niên kỷ này vẫn kiếp đười ươi

có những lúc thèm cạo đầu xuống tóc
choàng cà sa khất thực sống cầm hơi
nhưng nghiệp chướng lục căn nào cho phép
say ngã nghiêng cóc cần biết đất trời

không còn giọt… ta ném vèo chai rượu
theo dòng đời trôi ngược phía thượng lưu
chợt bắt gặp Thích Ca ngồi nhắm mắt
ta quay về chờ chạm mặt thiên thu.

KHA LY CHÀM