Mùa thu Paris
Trời buốt ra đi
Hẹn em quán nhỏ
Rưng rưng rượu đỏ tràn ly
Mùa thu đêm mưa
Phố cũ hè xưa
Công trường lá đổ
Ngóng em kiên khổ phút, giờ
Mùa thu âm thầm
Bên vườn Lục-Xâm
Ngồi quen ghế đá
Không em buốt giá từ tâm
Mùa thu nơi đâu?
Người em mắt nâu
Tóc vàng sợi nhỏ
Mong em chín đỏ trái sầu
Mùa thu Paris
Tràn dâng đôi mi
Người em gác trọ
Sang anh, gót nhỏ thầm thì
Mùa thu không lời
Son nhạt đôi môi
Em buồn trở lại
Hờn quên, hối cải cuộc đời
Mùa thu! mùa thu
Mây trời âm u
Yêu người độ lượng
Trông em tâm tưởng giam tù
Mùa thu!… Trời ơi! Tình thu!
CUNG TRẦM TƯỞNG

Mùa thu tình thu ơi mùa! Tâm tưởng giam tù âm u đời thu!Không lời môi nhạt rượu đỏ! Ra đi quay về quán nhỏ chút ngồi…Đôi mắt nhìn trời xa xôi…Mưa rơi tầm tã tơi bời gió giông…Là đổ bên kia công trường Băng ghế đá trống con đường lạnh vắng!Mùa thu đôi mi ngập ngừng..Lăn tròn giọt sương bâng khuâng giấc mơ,,,Chút nắng đọng trong tình thơ Nụ cười tiếng nói vu vơ thầm thì…”Rồi mùa thu qua đi! Đời có còn lại gì?!-Ngoài nụ cười để ý?Trên đôi môi tình si???”
ThíchThích