THƠ HẬU HIỆN ĐẠI

trantrungta

Cứ như thường lệ sau Mừng Chúa, trời lạnh vô cùng đến hết năm. Những nỗi mừng vui rồi sẽ nguội để tình thương mến được thêm chăng?

Đó là câu hỏi và câu đáp…để nói nhau nghe…để ấm lòng? Trách Chúa thì không ai dám trách, chỉ buồn thời tiết vẫn mùa Đông!

Dĩ nhiên hi vọng là hi vọng! Ai cấm mình không ngước mặt lên? Ai cấm những người trai chiến bại ngừng tay đấm ngực tại-ta-hèn?

Trái đất xoay vòng, đủ, lại xoay. Giáng Sinh thì chỉ một-đêm-nay! Bên hiên căn quán cà phê sáng, ai cấm ai nhìn khói thuốc bay…

Đời ảo huyền như giấc huyễn mơ…Bốn mươi năm lạnh vút lên cờ…Cờ trên Quảng Trị thành xưa nát, nhắm mắt mơ màng chuyện-rất-xưa!

Người lính giụi đi tàn thuốc cuối. Uống đi giọt cuối tách cà phê. Nhìn trời mấy hạt mưa rơi xuống, tiếng nước mưa buồn, nhỏ, đủ nghe…

Ngày cuối năm rồi sẽ hết năm! Lời an ủi đó đợi Tân Xuân. Khứ niên kim nhật…, ừ mai mốt, nhân diện đào hoa, em, cố nhân…

TRẦN TRUNG TÁ

One thought on “THƠ HẬU HIỆN ĐẠI

  1. Lạnh cuối năm để dành ấm sang?Chúa bày đặt thế thử thách chăng?Tình yêu -Hy vọng và mỹ mãn?Trái đất xoay vòng tình chạm trán?Đời huyễn ảo đời huyễn mơ màng…Người Lính buồn nhìn khói thuốc loang…Nghe tiếng mưa rơi nhỏ giọt Tôn…Nghe Mắt buồn lệ ướt vấn lòng…Trời nắng gió mưa chuyện bình thường?Tân xuân-cũ thay mới hết buồn….Cố nhân gặp lại thầm vui sướng….Quá đổi thăng trầm đời đã suông???

    Thích

Comment